- Sáng tác mới
Ba trăm sáu lăm ngày qua Chẳng biết mình sống hay là vẫn chưa? Du lịch quả là lưa thưa Chưa kịp hò hẹn, đã vừa hết năm Đồng hồ đếm ngược thời gian...
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Chồng tôi nóng nẩy vậy thôi, Ai lạ không biết thế rồi chia xa. Bực mình mà chẳng nói ra, Tìm cách lẩn tránh, ấy là cũng xong...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Phút giây đầu gặp gỡ Tình như đã nghiêng trao Yêu thương từ ánh mắt Vào trong giấc thì thào Hai con tim nhung nhớ Lạc vào giữa vần thơ...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Một cậu bé hiếu động Nghịch ngợm, mười tuổi đầu Một hôm ai đó tặng Cho cậu một chiếc rìu Cậu vô cùng thích thú Món quà đặc biệt này! Cậu chân sáo nhảy múa...
Mùa khô năm 1974, toàn bộ chiến trường B2 đã giành nhiều thắng lợi ở cả đồng bằng và rừng núi. Trung ương cục đã nhận định chính xác thế lực của ta và địch....
Chắt từ hồn ngô khoai sắn Men Mường Tè ủ trăm năm Nậm Nu, Nậm Na ngọt lịm Sông Đà đổ xuống bình minh Rượu này Nậm Nhùn, Phong Thổ Thơm tới Than Uyên, Tam Đường...
Nhà nào có điều kiện Thì cứ việc đầu tư Con phát triển toàn diện Tốt nhất nên từ từ... Để con kịp thẩm thấu Những kiến thức được truyền Đồng thời giúp mẹ cháu Luôn ổn định dòng tiền......
Chắt từ hồn ngô khoai sắn Men Mường Tè ủ trăm năm Nậm Nu, Nậm Na ngọt lịm Sông Đà đổ xuống bình minh Rượu này Nậm Nhùn, Phong Thổ Thơm tới Than Uyên, Tam Đường...
Sáng nay vườn thêm bông Đỏ hồng tươi như nắng Xốp như làn mây trắng Hương thoang thoảng khắp trời ... Tám mươi mấy tuổi rồi Thời gian trôi, cứ việc! Lá xanh biếc trên cành...
Lạ kỳ trên thế giới Phụ nữ hàng triệu người Nhưng đàn ông chỉ đợi Duy nhất lấy một người! Đơn giản vì mọi người Đều có sa tăng bám Một vợ, một chồng thôi Bớt được một quỷ ám!...
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Sương đầu ngõ đã tan, Mây trên trời đã vén, Thang mây vẫn chưa cuốn, Cổng Trời rung sấm rền... Sông trần gian đã cạn, Lở bồi cũng chẳng còn, Bãi cát trăng hò hẹn, Lời xưa thành mỏi mòn......
Nhớ thuở xưa nhà bạn cạnh ngôi trường Giữa nắng trưa tôi ghé nhà xin nước Tôi xa quá, nhịn không qua cơn khát Bạn bước ra mời lưng một bát nước mưa...
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Cô đơn vốn dĩ tại cô đơn Tại đám mây mơ lỡ tủi hờn Đất chưa khát nước mà mây dỗi Vỡ ối...ra đời trận mưa tuôn ... Sao mây không tiếc mùa thai nghén...
Thơ nắm tay tôi nối người tình Về từ kiếp trước đến kiếp sau Hoa lá ngát hương thơm hiện tại Nàng chỉ yêu tôi, chẳng với ai Thơ nhấc bổng tôi tới tận trời Cao xanh lồng lộng biển mây trôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!