- Sáng tác mới
Anh đi tìm em Giữa Đông Hưng lúa xanh thì con gái. Cứ lấn quấn, cứ đắm say, mê mải Sương mờ giăng ngăn cả lối anh về. Đến Đông Hưng bao mong ước bộn bề Về Đông Các hội vui đêm rối nước,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Em tia chớp Rạch nát sự yên tĩnh đời anh Em Ảo giác, trong mơ Nhưng có thật, trong đời Cần sa của tâm hồn Có khi là tốt Nó thức dậy Những bình minh chết Thức dậy những đớn đau...
Anh đừng ghen với những người đàn ông trong thơ em Chẳng biết họ có thật không hay chỉ là hư ảo Mượn cảm xúc, em xuôi ngược qua mùa dông bão Thơ dịu dàng, em yêu họ đắm say....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Sau nửa đời người đắm say, chua chát Người đàn bà bỗng thấy đời tẻ nhạt Bỗng thấy mình lại khao khát vu vơ Có người nhìn đời như một bài thơ Có người ngắm đời như hoàng hôn tắt...
Ngày thu đến, Tăng-gô... đắm say... Lá nhảy xoay, ta ôm nhau thật chặt Cơn gió lạnh, tim ấm êm cảm xúc Trời xanh, mây trắng... thật gần. Rồi một ngày, mùa thu ra đi Sương xám mờ.. lặng yên bên bờ suối....
Đất thì nâu mà thu ngàn sắc nở. Gió vô tư thơm ngọt ngào cây cỏ. Nắng loãng màu lá vẫn vàng tha thiết. Có phải mùa thực không biết chia tay?...
Chẳng còn hương nồng nàn đắm đuối Chẳng còn mây trắng nhởn nhơ bay Chẳng còn mảng màu xanh không tuổi Chẳng còn đâu tiếng là tròn xoay Chỉ còn run rẩy gió heo may Chỉ còn bầu trời đông tím tái...
Sắc vàng trên hàng cây Nghiêng nghiêng bờ Hoàn Kiếm Đôi mắt ai đâu đây nghĩ gì mà lúng liếng Bóng chim như lá liệng Chao chao tà áo bay Bàn chân còn lưu luyến Bàn tay nhớ bàn tay...
Dạo ấy nhỉ chúng mình chung bước Hái sao trời và tắm trong trăng Nay đứng trên đỉnh cao đất nước Đắm say Ngất ngây Mất cả thăng bằng...
Con chim không biết trời cao rộng Con cá không biết biển nông sâu Con người không biết mình đang sống sẽ còn dài ngắn được bao lâu...
Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người như bỏ bùa mê Say hơn rượu nếp, nước chè tươi xanh Mắt người chưa liếc dọc ngang...
Nước sông Côn núi rót từ sông Say Nên Bầu Đá rượu trong như trời lọc Như nước mắt xứ An Nhơn vừa chắt Như vui buồn nằm ngủ võng đắng cay...
Khi cầm tập thơ đầu tay của Lê Kim Phượng, ấn tượng của tôi là hơi ngợp bởi độ dày trăm bài, lại còn được gia cố thêm bằng cặp bìa cứng....
Nồng nàn và ấm áp Bờ môi mềm đắm say Anh vẫn như biển khát Hôn em như ngày xưa Giữa một buổi chiều mưa Hoa cỏ ngủ quên đồi Lều cỏ tranh ta dựa Hoa gạo chẳng ngừng rơi...
Lánh hồng trần, lắng lòng trong, Tối Ba Mươi, sáng chữ Không Phật Đà... Lăn lóc trong cõi người ta, Chua cay mặn ngọt, khéo là đảo điên,...
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Tình đầu ai chẳng vậy mấy người dám tự khoe vạt cỏ may triền đê hoa biết thừa, giấu kín, Tấm thảm thô bịn rịn trải vạt hoa cỏ may...
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!