- Sáng tác mới
Bên hè mấy hạt ngô rơi Cả làng Kiến đến nhiều ơi là nhiều Kiến thì bé tẻo tèo teo Ngô như quả núi cao kều biết đi...
Chùm mây áo trắng Vừa đến mùa hè Nghìn cây nổi dậy Ran trời nhạc ve Thoáng một chiều kia Chùm mây hoá phép...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Tưởng đâu lạc chốn thiên đường Mây nhòa bóng núi, hương vương lối về Hồ Mây xanh tựa cõi mê Nước tuôn Thác Bạc ùa về như reo Trúc tre mươn mướt lưng đèo Người đi gió cứ mơn theo tần ngần...
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời...
Nơi anh phương nam Chỉ hai mùa mưa nắng Vời vợi xanh Như nỗi nhớ em xanh Hà Nội vào thu anh có biết Dịu dàng hương hoa sữa đến nao lòng...
Cái se lạnh cuối thu cứ mơn man gọi rét về trong gió. Sớm nay thu đã chuyển mình giữa cái hanh hao yếu ớt của nắng vàng. Một mình bên ly café, ngắm những dòng người vội vã ngoài kia…lòng bỗng thấy chơi vơi đến lạ....
Khi biết người yêu ta Sao lại buồn đến thế Biết còn đâu mùa hoa Để cho người mong đợi Con đường không mở lối Trái tim đã cài then Giờ đâu thể gọi tên Những mùa yêu năm trước...
Hôm nay chính lễ Vu lan Bên mẹ là con, là cháu Những đứa con chưa phải cài bông hồng lên ngực áo Tràn ngập trong niềm vui. Con vẫn thấy mắt mẹ nhìn xa xôi Vết chân chim lại hằn thêm trên gương mặt...
Tiễn em gái út qua cầu Chị về nén chặt trái đau riêng mình Giường đơn rộng đến thông thênh Mái hiên chưa lợp vô tình trời mưa....
Bóng cây lớn chim muông tìm đến đậu Ánh trăng qua luênh loáng triệu ánh vàng Sau bão táp người đi ngơ ngẩn ngắm Bóng cây đâu? Mô đất nhỏ lại còn...
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời Con lớn dần từ câu hát à ơi Từ cổ tích, cô tiên, cái cò, cái vạc...
Cây cao su giống mẹ mình Suốt đời tần tảo tính tình thẳng ngay Lá xoè như những ngón tay Hứng mưa lọc nắng nuôi cây tháng ngày Nhựa thơm dòng sữa của cây Tựa như sữa mẹ những ngày còn thơ...
Đồng xu của triều đại ấy được đúc ra giống như cả vạn đồng xu khác. Tuy nhiên, không biết vì sao, đồng xu ấy bị khiếm khuyết đôi chỗ ở mặt trái. Mặt Trái của của đồng xu vô cùng đau khổ vì ghen tức. Nó thấy mình kém cỏi, thua thiệt so......
Chúng mình cùng dắt nhau Tìm về miền ký ức Tuổi thơ qua vụt mất Đến giờ còn ngẩn ngơ. Kỉ niệm thành lời thơ Cho chúng mình đọc mãi Thời gian ơi dừng lại Nắng vàng đừng hoàng hôn....
Mình mê trà Thổ. Mình không chắc rằng nó ngon đến mức mình mê nó ngay từ lần đầu tiên. Điều muốn nói là càng ngày càng mê, mới rút ra ý nghĩ rằng điều gì mà được gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn rồi sẽ thấy yêu hơn. Đất nước này......
Hôm nào em đến chơi Bụi mưa vương gót nhỏ Nép vào anh khe khẽ Tại mưa... em nhớ anh Đường xưa nay vắng tanh Thu ngang qua lối nhỏ Heo may về trên phố Gót giày theo lá rơi...
Giữa trưa hè tiếng chuông loong coong Hối hả reo rừ đầu ngõ xóm Lũ chúng em chạy ùa ra cổng: Chú đưa thư! Vẫn chiếc áo bộ đội bạc xanh Chiếc mũ lá chẳng bao giờ đội thẳng Và đôi mắt luôn nheo nheo vì nắng Lúc nào như cũng muốn cười....
Sông Lam hay là sông Cả Hai sông cũng chỉ một dòng Vỗ về trong ta ký ức Bên bồi bên lở đục trong Bờ lau triền sông vẫy gió Gọi nhau về thuở mục đồng Bạn ơi bây giờ xa lắm Ai về thăm lại bến sông...
Dương Tử đương mùa dương liễu xuân, Hoa đơm sầu chết dạ văn nhân. Gió than vi vút lầu li biệt, Bạn đến Tiêu Tương, tớ tới Tần....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!