- Sáng tác mới
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm...
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Năm nay, ngày 22/6 là tiết Đoan Ngọ (端午), tức mùng 5 tháng 5 AL. Đoan là khởi đầu, còn Ngọ có 2 thuyết. Một là tháng 5 là tháng Ngọ nên gọi là Ngọ, hai là Ngọ biến âm từ Ngũ, tức chỉ ngày mồng 5 (Sơ Ngũ). Đoan Ngọ lúc mặt trời bắt đầu ngắn nhất...
Phố Hà Nội âm thanh mùa nắng nóng rân ran xóc ốc tiếng ve ẩn vòm xanh hàng sấu hàng me người cao tuổi lắc đầu: ồn ã! Bỏ quên chính mình ngày xưa, vội vã...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu đến công chúng bạn đọc tác phẩm văn học mới: Lính Miền Đông. Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của một thành viên Nhà Búp - nhà văn Bùi Thị Biên Linh. Sách dày gần 300 trang, do Nhà xuất bản Quân đội nhân dân ấn hành năm 2023. Sau đây là lời tự bạch của tác giả tác......
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Hôm nay là tiết Đoan Ngọ, mồng 5 tháng Ngọ của Âm lịch. Đoan là khởi đầu. Còn Ngọ có 2 thuyết, một là tháng 5 Âm lịch có tên là Ngọ nên gọi là Ngọ, hai là Ngọ biến âm từ Ngũ, tức chỉ ngày mồng 5 Âm lịch (tức Sơ Ngũ)....
Ngày xưa khi còn ở quê, một năm có bao nhiêu ngày Tết: Tết dương lịch, Tết nguyên đán, Tết nguyên tiêu, Tết trùng ngũ 5/5, Tết Trung thu … Nhà nghèo nhưng bố mẹ cũng lo cho chúng tôi đủ từng ấy cái Tết....
Tết Đoan Ngọ… cả một thời ấu thơ với bao mong ngóng, rộn ràng. Cái mong ngóng,rộn ràng có lẽ chỉ xếp thứ hai sau cái mong ngày Tết Nguyên đán. Tôi đã luôn bắt đầu nhẩm đếm nó từ ngày mùng một đầu tháng, lúc mẹ tôi mua ở chợ nải chuối vàng ươm về thắp hương trên bàn thờ....
Cái tên Shangri-La lần đầu tiên được nhắc tới là năm 1933 trong cuốn tiểu thuyết “Chân Trời Đã Mất” (Lost Horizon) của tác giả người Anh có tên là James Hilton. Có hay thật không một miền đất như vậy, nơi con người sống hạnh phúc vĩnh viễn cùng trời mây, núi non và cây cỏ, hoàn toàn toàn tách biệt......
Ngồi trên núi nhìn xuân mà nghĩ về cái đa sự, để cái giây phút suy niệm ấy vĩnh viễn đến ngàn đời. Bài thơ làm buồn cả một thời khi mình nhớ cố hương. Hồn Mai hẳn nhiên còn loáng thoáng những cánh vàng đâu đây...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!