- Sáng tác mới
Con đã lên xe buýt Đến Xa Cảng Miền Tây Cả rừng người nhòe nhoẹt Có ai khom, bóng gầy. Cả một thời con gái Nuôi chồng khám Chí Hòa Về móc mương, hái trái Lo từng bữa một, hai....
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Bánh cáy Thái Bình thơm tận Mũi Cà mau Chuyến xe miền Tây trôi trong bát ngát Phía trước là bầu trời, phía trước là biển hát Đón chúng mình về trong khao khát yêu thương. Ngút ngát màu xanh những trảng đước kiên cường...
Chợt ngơ ngác Thấy đầu mình bạc trắng Thấy bàn chân cũn cỡn Chạy lon ton Theo vết bùn ai vừa lên bến nước Sông La xanh Xao xác tiếng ru buồn......
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Tấm ơi! Dì may cho con chiếc yếm đào đây Con mặc vào lúc đi hội nhé Còn đây là manh áo dì mới vá Con mặc vào những lúc chăn trâu Tội cho con mới tí tuổi đầu Mồ côi cha lại mồ côi mẹ...
Ai từng ở miền đồi, mới hiểu được vì sao dân miền đồi yêu quý và trân trọng từng giọt nước. Cả Moldova là những quả đồi nối tiếp nhau. Làng nằm trong thung lũng. Đó thường là nơi có những hồ nước tự nhiên hoặc một mạch nước ngầm....
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Trời mưa như trút nước Ngõ ngập nửa bánh xe Cổng đẩy mãi mới được Vì mưa cản lối đi... Tuy vậy tôi vui lắm! Khi trải nghiệm cung đường Lòng vẫn cảm thấy ấm...
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm Ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền mình, Tới Điện Biên...
Tôi lên Mường Khương lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1998, tức là khoảng 25 năm trước ! Xuất phát từ Hà Nội bằng xe cơ quan (xe này là hãng Von-ga, tương truyền là xe cũ của cụ cốp nào đó của trung ương thải xuống cho Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia - nay là Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội......
Xa lắm rồi em ạ, Cái thời ấy chúng mình, Đáng yêu và đáng giận, Mà tháng ngày trôi nhanh. Cái thủa em mười bảy, Anh mới mười tám thôi,...
Tới một ngày nào đó Nỗi đau của bạn thành Nguồn sức mạnh của bạn Hãy đối mặt với nó Dũng cảm vượt qua nó Bạn sẽ làm được thôi!...
Lúc nào bạn cảm thấy Muốn dừng, bỏ cuộc thôi Bạn hãy suy nghĩ lại Vì sao lại bắt đầu ?...
Bạn hãy dễ dàng hơn Với bản thân mình nhé Bất kể công việc gì Bạn làm ngày hôm nay Hãy coi là đủ nhé!...
Khi thời gian của ta trên trái đất không còn Thì vật chất, bạc tiền chẳng còn nghĩa lý Chỉ thời gian, lòng tốt và tình yêu Mà ta đã dành cho người khác Sẽ tỏa sáng và tồn tại mãi thôi....
Đôi khi cần cắt bỏ "Nhánh chết " của cuộc đời Khi cách duy nhất đó Mới giữ nổi được cây Cho dù đau và khó Chẳng gì hơn cách này...
Hạnh phúc vốn giản đơn. Tôi, sáng ra thấy mặt trời, tối đến thấy trăng sao, thế là thấy hạnh phúc. Tôi, tối nay đi ngủ, sáng mai thức dậy, thế là thấy hạnh phúc Mắt có thể thấy hoa, thấy cả người ta mong nhớ. Tai có thể nghe con trẻ ê a,...
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao... Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!