- Sáng tác mới
Tháng Mười Hai Lạnh đến tê người Đang dần khép lại Hay còn chơi vơi? Thời gian của tôi Còn bao nhiêu nữa? Hãy cố mà vui! Khi cây còn nhựa......
Ta ngồi đây và nghĩ về cuộc đời Về quá khứ về tương lai phía trước Nghẹn ngào thay những gì ta có được Sau tận cùng đều bỏ lại cả thôi Ta đã đi gần hết cả cuộc đời Ngoảnh đầu lại nhìn thanh xuân tuổi trẻ...
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang...
Xin đời hai chữ BÌNH YÊN Để lòng trút bỏ muộn phiền trong ta Xin đời hai chữ THẬT THÀ Để luôn vui vẻ nhởn nha nói cười Xin đời hai chữ THẢNH THƠI...
Gia Lai có mái nhà rông Ai về qua dốc Hàm Rồng mà coi Mây bồng phủ kín đỉnh đồi Hiên ngang hùng vĩ trắng trôi lững lờ Núi non cảnh sắc nên thơ Giả Quỳ hoa nở sương mờ kết giăng...
Anh đã đi qua chiều gió nhẹ Để chợt nghe một khúc ru buồn Lòng cũng vương đôi chút sầu thương Vỗ về em rồi tương tư nhè nhẹ Anh phải đi nên em hãy quay về...
Mùa khô năm 1974, toàn bộ chiến trường B2 đã giành nhiều thắng lợi ở cả đồng bằng và rừng núi. Trung ương cục đã nhận định chính xác thế lực của ta và địch....
Thoảng thấy anh đâu đó Trong những giấc mơ buồn Nụ cười tươi, một thuở Từng khiến em hớp hồn… Trời ơi sao thật tiếc! Mơ chỉ là mơ thôi... Chỉ trái tim em biết Anh không thể xa rời!...
Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn....
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Tuổi đời đâu còn trẻ Lọm khọm bảy, tám mươi Bạn bè thì vẫn thế Cứ gặp nhau là cười! Chuyện nhà với chuyện cửa Chuyện con cháu trưởng thành Cả những bức xúc nữa Trút cho sạch sành sanh......
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang...
Nhạc Thần đang réo rắt, Trầm bổng nhẹ như mây, Hai tay mềm như lụa, Vũ trụ tụ nơi này ... Bao sinh mệnh về đây, Năng lượng ùa rào rạt, Hai tay vuốt mượt êm, Tự nhiên như giọng hát ......
Ngủ đi em ngủ đi em Tìm về khoảng lặng êm đềm bình yên Lãng quên đi những ưu phiền Tránh đi những thói nhiễu nhương ở đời Muốn là một ngọn gió trời...
Còn một tuần nữa thôi Là bước sang tháng Mười Tôi ngưỡng cửa bảy mươi Cái tuổi "xưa nay hiếm"... Ngồi một mình chiêm nghiệm Mọi thứ trong cuộc đời Mình không thể bằng người Cũng không thua kém bạn......
Sáng trong, thanh tịnh, như tờ Đất trời say giấc trẻ thơ nhẹ nhàng Níu chân ngọn gió lang thang Lá non mướt, cũng khẽ khàng giấc thơ. Sáng tinh mơ, mở bất ngờ Bão tan, men nắng vàng tơ lụa là...
Yên ắng đến nghẹn ngào, Những lá nõn chẳng dám rung rinh, Cành cây khẽ rùng mình, Mưa lất phất, mưa lây phây Đó đây đang diễn vở kịch "Bình Yên"... Đêm nay, đã bao người nín thở, Sáng không lạnh, Lấm tấm rét mong manh......
Ta khẽ khàng nhắm mắt, Lặng lẽ giữa đất trời, Tay nhẹ nhàng vuốt mượt, Hai suối nguồn lên khơi... Thân ăm ắp năng lượng, Gom chọn các tầng trời,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Con chim bay chẳng ngoái đầu trở lại Tôi chỉ mong cho nó được bình yên! Tâm trong sáng, hiểu điều hay, lẽ phải Tôi rất yêu vì nó ngoan hiền... Cuộc đời ít mỉm cười với nó...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!