- Sáng tác mới
Có sinh tất có diệt. Hình tướng rồi cũng mất. Hãy an nhiên sống với suy nghĩ rằng ta rồi cũng sẽ chết. Mức độ cảm nhận về sự Chết mỗi tuổi mỗi khác. Khi nghe về sự Chết, thanh niên niên thường nghĩ không phải việc của họ, khoanh tay thản nhiên, nhưng với người già,...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
tuổi lên năm theo anh trốn cha ra chơi phố huyện lần đầu phát hiện vũ trụ: ở bên ngoài căn nhà đất của cha, có thực một thế giới bao la ở bên ngoài ngọn đèn dầu của cha, có thực những hàng đèn đường quyến rũ...
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
"Già néo", bị em đánh! Bà ở giữa bênh ai? Và nếu như định phạt Một đứa? hay cả hai? Trước cái gì cũng Gạo! Bây giờ thêm Kobe Ứng xử mà không khéo Nó nghĩ bị "ra rìa"!...
Đó là một câu đối Tết chữ Hán, phiên âm ra tiếng Việt là: CHIÊU TÀI TIẾN BẢO ĐA QUÁ PHÌ BÀ NHẬT TIẾN ĐẤU KIM BẤT THU LẠP SẮC. Cái thú vị của câu đối Tết này là cách viết và nội dung bình dân, hài hước nhẹ nhàng của nó....
Có sinh ắt có tử. Cái gì có hình tướng ắt sẽ bị diệt. Hãy sống trong cõi đời này và xác định rằng Ta rồi cũng chết. Tùy vào độ tuổi mà mức độ cảm nhận về cái chết khác nhau....
Có sinh ắt có tử. Cái gì có hình tướng ắt sẽ bị diệt. Hãy sống trong cõi đời này và xác định rằng Ta rồi cũng chết. Tùy vào độ tuổi mà mức độ cảm nhận về cái chết khác nhau....
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn....
“Bỉ” là cái kia; “Sắc” là ít; ” Tư” là cái ấy; và “Phong” là nhiều. Như vậy “bỉ sắc tư phong” là điều kia kém thì điều này hơn; cái kia ít thì cái này nhiều, chỉ luật thừa trừ của Tạo hoá. Ta cũng có thể hiểu “bỉ sắc tư phong” là chỉ người đàn bà đẹp có cốt cách phong thái. Bỉ là người đàn bà; Sắc......
Đức Phật Thích Ca là bậc thầy giác ngộ, là Người sáng lập ra Phật giáo - một tôn giáo có hơn mười pháp môn tu Phật trong số 8 vạn 4 ngàn pháp môn tu Phật của Phật Gia....
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Tôi kể ra những chuyện này chắc nhiều người nói tôi bịa ra chứ làm gì có. Không! Hoàn toàn là sự thật! Nó là một phần là ký ức xa xôi mà tôi mang theo suốt cuộc đời. Số là tuổi thơ tôi không hề bình lặng như những thế hệ đàn em tôi sau này....
Người xưa dạy: Biết người không cần phải nói hết ra, nói hết ra tất không có bạn. Trách người không cần truy tận, truy tận người tất tránh xa. Thực ra, bất luận là làm người hay hành xử thì cũng phải học cách để giành lại cho người khác một đường lùi....
Trần Nguyên Đán cáo lão năm 1385 lúc vừa ngoài sáu mươi tuổi. Khép lại thời kỳ nhập thế bất đắc chí là bài thơ sau: Ban ngày lên trời dễ Giúp vua Nghiêu Thuấn khó Sáu chục năm quay về Thấy mũ vàng xấu hổ....
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
Có thể nói, khi Phạm Hồng Oanh chỉ để lòng mình đối diện với chính lòng mình, “Tâm thi” của nhà thơ đã hóa thành “Thần minh chi chủ,” đã sáng dậy mọi hình hài thi tứ. Từ “Mặt trời xa lắc” đến “Hoa nở không mùa.” Với hai tập thơ còn khiêm nhường trong gia tài của đời người cầm bút. Nhưng cái quý ở......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!