- Sáng tác mới
Mấy hôm nay trời nóng quá, anh Thái Thăng Long thì bảo người ta chơi ăn quan ở bến Bồ đề, anh Hoàng Linh thì nói chuyện về Chiến dịch Lá mơ giải cứu mà người ta đang xét xử. Người giàu cũng khóc vì Nóng. Nó chả biết làm gì đạp xe đi xem mấy cô cậu học trò nghỉ hè đi thả diều....
Lịch sử Trung Hoa hầu như có mọi cung bậc của thế giới con người vốn Mê, vốn đa đoan. Có Hỷ, Nộ Ái, Ố; có anh hùng, quân tử và những kẻ lưu manh đốn mạt; có những vị Minh Quân chói ngời và có những tên Hôn quân, bạo chúa......
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Tôi lên Mường Khương lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1998, tức là khoảng 25 năm trước ! Xuất phát từ Hà Nội bằng xe cơ quan (xe này là hãng Von-ga, tương truyền là xe cũ của cụ cốp nào đó của trung ương thải xuống cho Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia - nay là Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội......
Buổi chiều cả lũ trẻ kéo nhau ra xem hội đền Bà. Mải xem lên đồng, khi Cò Bé quay ra chỉ còn lại cái Tý Nhớn. Thấy Cò Bé, Tý Nhớn lý nhí: Bọn nó ra bến xin cá rồi....
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Bổn phận mày trông nhà! Đuổi gà bới vườn rau. Tối đến hễ có trộm Thì phải sủa gâu gâu! Nhưng mà mày hỏng quá! Cứ rong chơi ngoài đường. Hễ coi nhà là ngủ Còn ngáy vang gầm giường......
Nó vào học cấp 3 vào thời kỳ cuối năm 1979 khi chiến tranh biên giới vừa lắng xuống. Nói là lắng xuống vì cuộc chiến biên giới ở Vị Xuyên Hà Giang phải tới tận 1989 mới kết thúc....
Nếu xét một cách tinh tường mà nói, thì thiện có chân có giả, có ngay thẳng có khuất khúc, có âm dương, có phải hay chẳng phải, có thiên lệch hay chính đáng, có đầy có vơi, có tiểu có đại, có dễ hay khó, đều cần bàn luận rõ ràng....
Bổn phận mày trông nhà! Đuổi gà bới vườn rau. Tối đến hễ có trộm Thì phải sủa gâu gâu! Nhưng mà mày hỏng quá! Cứ rong chơi ngoài đường. Hễ coi nhà là ngủ Còn ngáy vang gầm giường......
Từ xa xưa khi còn nhỏ cũng như rất nhiều bạn học của Nó ngày ấy, việc học Địa lý chả mấy tay nào để ý nhưng thật sự thì nó cũng hiểu học càng nhiều thì càng bổ ích....
Con người ta, càng về già, càng khổ. Mà khổ tâm là chính, nhưng người già lại ngại, ít bộc bạch về điều đó, sợ bọn trẻ nó bảo là lẩn thẩn. Trong nhiều điều sợ, người già sợ nhất mình bị vô hình trước gia đình, xã hội....
Thầy tôi - là Cha tôi đó! Là “Bố”- như mọi người thường gọi bây giờ. Anh chị em tôi trong kí ức tuổi thơ của mình đã quen với những lời gọi “Thầy-Bu”. Có quê kiểng lắm không? Có lạc hậu, xưa cũ không? Với ai, thế nào, tôi không rõ, nhưng chúng tôi đã lớn lên, gắn bó với ngôn từ bình dị ấy quen rồi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!