- Sáng tác mới
Anh đi tìm em Giữa Đông Hưng lúa xanh thì con gái. Cứ lấn quấn, cứ đắm say, mê mải Sương mờ giăng ngăn cả lối anh về. Đến Đông Hưng bao mong ước bộn bề Về Đông Các hội vui đêm rối nước,...
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Sau bão lũ trẻ kéo nhau ra bãi biển tìm nhặt đồ trôi dạt. Cò Bé bắt được một con cò ruồi non ẩn nấp trong hang cua. Một bên cánh nó bị gãy sã ra chắc là do gió bão. Cò ruồi đói lả bẹp dúm thoi thóp sắp chết....
Đã hẹn cùng em đến hội Tháng Ba - lúa mướt xanh đồng Có gì làm ta bối rối Nắng say men nắng ửng hồng Có niềm vui nào đọng lại Cho em lạc giữa mùa Xuân...
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Có ngọn gió nào không tên Luồn qua bờ vai tóc rối Có nỗi nhớ nào dịu êm Tháng ngày làm anh bối rối Anh đi từ đông sang hạ...
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở Chưa một dòng anh viết tặng em Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm...
Sông biển ấy, Mây xưa này, Có nằm ngoài cõi phù sinh? Ai chợt tỉnh, Ai còn Mê, Có tiếng ai minh triết trong lòng lặng thinh? Thời gian trôi nhanh, Hoàng hôn trăng vừa lặn, Đã bình minh......
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta...
Em thich về quê cùng cây cỏ Một mái nhà xinh ngõ thật sâu. Vườn thơm hoa Ngâu Chè xanh mẹ ướp. Nước trong lành, em rót mời anh. Mắt long lanh một bầy chim sẻ nhỏ....
Có những lúc vườn muôn sắc nở. Có những khi người hớn hở mừng vui. Bố cười gì, với ai, mà tươi thế? Để xuân hồng...
Trận mưa bất ngờ luôn làm ta lúng túng. Có người vội vã chạy đi mua ô Có người thì giơ tay ra để xem mưa lớn thế nào. Tự dưng có ai đó đến với bạn Bạn bối rối, rồi tự dưng cứ thế để mọi thứ thuận theo ý họ....
Lá thu rơi chơi vơi trong lòng tôi Tôi hứng lá mộng mơ em gần quá Mùa xao xác gọi thu quen thu lạ Nệm lá vàng nhắc em tận cùng xa...
Kỵ hổ chi thế (tiếng Hàn 기호지세 tiếng Hán 騎虎之勢 - kỵ hổ chi thế). Ở đây, kỵ - cưỡi, hổ - hổ, chi - của, thế - tình cảnh. Kỵ hổ là cưỡi hổ, chứ không phải là kiêng kị con hổ. Nghĩa đen câu này là ai đó đang ở cái thế cưỡi hổ. Câu này tuy có vẻ dễ, nhưng không phải. Mỗi người hiểu có đôi chút khác nhau....
Một lần nữa thôi, Nắng tháng Mười nồng nàn nóng hổi Bóng tối mềm sau đường cong bối rối Khoảnh khắc ngừng trôi, thu ngấm vào da thịt Chín mọng nụ hôn; mùa trao đắm đuối!...
Ba người cùng lúc tỏ tình trái tim tôi đập rối tinh rối bời Sao không chỉ là một thôi Để cho tôi được là tôi vẹn tròn? Thôi đành chọn nỗi cô đơn!...
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Góc phố nào tiếng gà bỗng gáy ran, Xua cái lạnh, lá khô về cuối phố. Đất phương Nam cũng dậy mùi hoa sữa, Thương thương gió Tây Hồ, Thương nhớ đất Thăng Long... Tiếng gáy chưa tròn, ơi chú trống choai,...
Thôi người thực chẳng còn như đời thực, ta gặp nhau trên mạng ảo, Thấy sao gần, mà vợi vợi những gần xa... Thôi, đã quyết "phản bổn quy chân", Coi nhân thế mặc áo tắc kè, thế nhân là quán trọ, Đường về nhà,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!