- Sáng tác mới
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Dẫu cùng áp má xuống thôi Hẳn nghe rõ lấy một lời băn khoăn Cần cù thành một bản năng Rõ hiền như đất lại trăn trở long Ngàn xưa dải đất triền sông...
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Nếu là duyên thì đừng buông anh nhé Em đến sau của rất nhiều nụ hôn Để nhận từ anh một nụ hôn da diết Em yêu anh và em chọn anh !...
Tháng mười một lịch âm chép lại Đông Chí hôm nay đúng giữa Đông mà cái lạnh giá mênh mông chiếc lá úa không đỡ nổi mình lao xuống đất...
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài....
Người đàn bà Đi qua tình yêu Nếm đủ mùi đắng đót Vẫn dịu dàng, mềm yếu, bao dung Người đàn bà Đi qua tình yêu Bỗng cảm nhận những điều khuyết vắng Mang vết thương lòng. Chống chếnh. Trái tim đau...
Dạo này thấy nhiều người đăng bản dịch tiếng Việt bài "Wie schändlich du gehandelt" (Anh đã giấu người đời) của nhà thơ Heinrich Heine. Anh đã giấu người đời, Chuyện em ăn ở bạc,...
Biết ơn Gió. Gió thổi mạnh là vì muốn cho Bạn mạnh mẽ hơn thôi. Nếu gió không thổi, biết đâu Bạn lại gục ngã vì gốc yếu rễ nông. Gió cứ liên tục thổi mạnh thế nên Bạn luôn phải cắm rễ sâu, thật sâu hơn nữa để khỏi đổ ngã....
Vẽ tôi trong những giấc mơ Lang thang vô định bến bờ nhân gian Vẽ tôi nơi cõi địa đàng Như bông hoa nở nhẹ nhàng ngát hương Vẽ tôi trong cõi vô thường Mỏng manh kiên định vững vàng bao dung...
Ta liệu có nên sống với một mối nhân duyên như thế? Nhân duyên, thay vì khư khư giữ, ta nên biết sẻ chia; thay vì mải vén vun, hãy biết vừa biết đủ. Nhân duyên, thay vì chỉ biết chờ đợi, hãy chủ động đi tìm; thay vì chỉ biết hoài nghi, hãy có tâm luôn luôn tin tưởng....
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân...
Một cao tăng được mời dự tiệc. Ngay giữa các bàn bày các món mặn là bàn bày những món ăn chay. Chợt ông phát hiện trong một đĩa chay có một miếng thịt heo. Người đệ tử đi cùng cũng nhìn thấy, anh ta bèn dùng đũa bới miếng thịt lên cho dễ nhìn...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Nền văn hóa 5000 năm của đất Thần Châu xưa ảnh hưởng cả một vùng rộng lớn. Nó bao trùm và chi phối cả khu vực Đông Á với chủng tộc da vàng... Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới....
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân...
Trong phòng điều hòa kín thấy thế giới vẫn ầm ầm súng nổ Xăng thì tăng, đất thì dậm chân tại chỗ sàn chứng khoán sắc xanh sắc đỏ Ai buồn ai vui ai vỡ nợ Có cuộc thi hoa hậu nào Cô hoa hậu nào đó…...
Bao năm rồi mới gặp lại bầy ong Thời tôi sinh viên chúng rộn ràng làm tổ Này đây! Con ong vàng bé nhỏ Vỗ cánh chao nghiêng đón ánh mặt trời! Con ong xanh mắt đen hiểu thấu lòng người. Nó kiêu hãnh rung tà nhung đôi cánh...
Ngâu khi xưa khẽ khàng sụt sịt, ngâu ngày nay chớp giật ồ ồ, Anh Ngưu nàng Chức có ngờ, Khí hậu biến đổi nét xưa đâu còn. Người xưa dạy, ví von kỳ lạ, Cách biệt là tàn phá còn đâu,...
Có một mùa hoa sữa Không ngạt ngào dâng hương Có một mùa gió đượm Quên đong đưa nắng đường… Những cặp mắt đau thương Cứ rưng nhòa bóng nước Ước gì lại thấy được Cá bơi đùa… như xưa!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!