- Sáng tác mới
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Giá không có chiến tranh. Một đám cưới đã thành Một gia đình đầm ấm Trẻ ra đời rõ nhanh... Tạm chưa làm đám cưới. Hai người thành chiến binh Bắn máy bay Mỹ đến Cả hai cùng hi sinh!...
Lâu không về …làng có nhớ tôi không Hàng dừa ven đường có còn trĩu quả Em gái nhỏ có còn hồng đôi má Mấy thằng quỷ sứ có còn không Con sông xưa còn ôm ấp cánh đồng cho mướt mát lúa thì con gái...
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Sông sâu mười thước dễ mò Tâm người hai thốn mấy đo được lòng, Trò chơi kết quả bằng không Thảy tan vào đất tiếng thơm để đời Tiền vàng ngũ sắc về Giời...
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt....
Bà tôi vẫn thường dạy: Chỉ đi khi được mời Không biết thì đừng nói Việc người, chớ có soi Tránh mở tủ nhà ai Gọi sau 10 giờ tối...
Chồng lái xe cả chặng đường dài về quê mình, dù có thấy anh ấy lộ vẻ mệt mỏi thì cũng đừng cằn nhằn. Lời khen vốn có thể khiến cả cá voi nhảy lên vì vui, lời cằn nhằn, có khi, lúc về, sẽ làm cho cái xe ấy nhảy lên chồm chồm....
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Không biết ngày xưa cụ Nguyễn Trãi có trà búp hay chè xanh mà uống hay không, nhưng thanh bạch thì cũng là nước đun sôi để nguội....
Người xưa xem trọng tu dưỡng đạo đức, lấy thành tín là nội dung tu dưỡng căn bản nhất trong tư cách đạo đức, cũng như quy phạm đạo đức căn bản nhất là: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ....
Ðã thành thông lệ, tôi không nhớ rõ từ bao giờ, nhà tôi thường gói bánh vào sáng ba mươi. Sau bữa cúng tất niên, bố tôi xếp ba chồng gạch thay cho ông đầu rau rồi đặt thùng bánh chưng lên, chất củi gộc vào, lấy lửa từ cái đèn dầu trên bàn thờ châm bếp luộc bánh....
Lắng nghe không hề dễ dàng, lắng nghe là một cách sửa chữa hành vi tốt nhất. Đó là buông bỏ tự ngã bằng sự khiêm nhường và lòng khoan dung, là sự tôn trọng đối với sinh mệnh....
Văn hóa truyền thống vốn mang nội hàm rất lớn. Nếu chỉ xem bề mặt chữ nghĩa mà không hiểu được ngữ cảnh phát xuất câu nói, lại vội vàng gán ghép cho tác giả những ý tứ bản thân thiển cận hiểu được, như vậy thật đáng tiếc và uổng công tâm sức của những bậc thánh hiền!...
Mùa hè rớt lại phía sau Chiều vàng tơ sợi nắng Chút mưa về giăng giăng Em chở mùa thu trên tay Chòng chành ký ức Ngày đón anh Phím dương cầm buông lơi...
Truyện Kiều với Tiếng Việt hẳn là có mối liên hệ như cụ Phạm Quỳnh từng khẳng định: “Truyện Kiều là cái ‘văn-tự’ của giống Việt-Nam ta đã ‘trước-bạ’ với non sông đất nước này”. Có lẽ không ngẫu nhiên khi một số nguyên thủ quốc gia nước ngoài tới Việt Nam đã trích Kiều như một phương tiện giao lưu......
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Nhạc cao thì ít người họa, bởi vì quá ít người có thể lắng nghe và hiểu được; Tri âm thì khó tìm, bởi vì rất khó để có thể tìm người giỏi lắng nghe, lời thật thì khó nghe, chỉ có những người độ lượng khoan dung mới có thể có khả năng thấy được những ích lợi khi lắng nghe người khác nói....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!