- Sáng tác mới
Tôi đã khóc khi đọc từng câu chuyện Tình mẹ bao la như biển lớn sông dài Suốt một đời mòn vẹt cả đôi vai Vắt kiệt sữa nuôi tháng ngày hy vọng... Đứa trẻ lớn tràn căng đầy sự sống Bước vào đời nuôi giấc mộng xa hoa...
Sững sờ đương thời Ngạc nhiên hậu thế! Bảy thế kỷ thăng trầm, dâu bể Thành nhà Hồ- Tuế nguyệt trơ gan. Sừng sững Kỳ quan Di sản!...
Thế giới này toàn những thứ bất an Ta đơn độc trên hành trình nghiệt ngã Ngỡ thân thiết nhưng cuối cùng xa lạ Đang nốt thăng bỗng chốc rớt thanh trầm Ta quay về với lối nhỏ trong tâm Khi nham nhở khổ đau hằn in lối...
Ta say mặt đất cũng say Rót thêm ly nữa biến ngày thành đêm Sông dài nước khẽ ru em Bức tranh thủy mặc bóng em cuối trời Nhân gian chưa hé môi cười...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Giàu đến mấy, nào có ai thoát chết? Ơn mẹ cha cho cuộc sống đủ đầy... Đủ để hiểu cuộc đời này chỉ một Đủ can đảm vượt qua mọi chông gai......
Đã là làn gió dịu êm Vuốt lên mái tóc xõa mềm bờ vai Lay người những lúc sớm mai Nhẹ ru những giấc ngủ say đêm hè Quấn quanh âu yếm vỗ về...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Người trùng tên với Quảng Hàn, Hay hồn trăng dạo thế gian thành Người. Lời thơ lạnh buốt cõi đời, Thịt da gai điếng, tiếng cười lảnh vang....
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Sẽ có một ngày Người lẻ nhau về trời Ngày ai kia lìa đời Ngày không lứa đôi Sẽ có một người Trên thuyền đời đứng đợi Cùng ta trôi...
Kinh khuyết lùi xa, Tây Hồ dạo bước. Sen ngọc rung rinh mặt nước Sâm cầm thong thả bay đôi. Sạch trong cát bụi cuộc đời, Thăng Long mây tỏa xa vời còn đâu. Hôm nay được ngày rảnh rỗi Thầy trò ta chơi nhởi cảnh Ngũ Hồ....
Nếu như Pa-ri là thủ đô có thật? Nó có thật trên bản đồ Thật hơn, gần đây trong một trận đánh bom. Ôi chao ôi, nước sông Xen, Tháp Nhà Thờ Đức Bà sừng sững Ghế đá, công viên, chiều thu lá đổ Có còn bức thư tình gửi nàng Cô-zet...
Đó là một câu đối Tết chữ Hán, phiên âm ra tiếng Việt là: CHIÊU TÀI TIẾN BẢO ĐA QUÁ PHÌ BÀ NHẬT TIẾN ĐẤU KIM BẤT THU LẠP SẮC. Cái thú vị của câu đối Tết này là cách viết và nội dung bình dân, hài hước nhẹ nhàng của nó....
Trời vào đông làn gió mới chuyển mùa Dẫn đưa mây làm cơn mưa bất chợt tiếng tí tách như hòa chung tiếng nhạc Bài ca buồn lay động tâm hồn hoa....
Lãng đãng, mu mơ góp cánh tàn hoa phượng Ký ức hạ về thăm thẳm tiếng ve ngân Suốt cuộc đời dạo bước với gian truân Bốn mươi năm nối hai đầu thế kỷ...
Một hạt bụi Anh chỉ là hạt bụi Bay giữa đời Em hứng giữa lòng tay Em dụi mắt Gột anh bằng nước mắt Em hồi sinh Cho hạt bụi buồn vui...
Đã quá lâu... gã mộng du, quên đi cuộc sống Ừ nhỉ, đời là thế và muôn đời vẫn thế có giọt vui, có giọt lệ âu sầu......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!