- Sáng tác mới
Ma phủ vi châm (tiếng Hàn 마부위침 tiếng Hán 磨斧爲針 - Ma phủ vi châm). Ở đây, ma - mài, phủ - cái rìu, vi - làm, châm - kim. Câu này có nghĩa đen là mài rìu thành kim (도끼를 갈아 바늘을 만든다), tiếng Việt cũng có câu rất quen thuộc là "mài sắt nên kim"....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
- Có chuyện gì mà mặt mũi ỉu xìu nhăn nhó thế kia, lâu nay bận gì mà giờ mới thấy mặt. Vào đây làm ván cờ rồi nhâm nhi ấm chè Thái tớ vừa mới pha. - Cờ quạt gì đang ấm ức mấy ngày nay rồi đây, cả năm mới có ngày đàn ông mà gặp ngay chuyện xui xẻo....
Vì sao người xưa nói rằng có Phúc Phận mới có Thọ, Phúc Thọ là quả của Đức. Chúng ta cùng tìm hiểu hàm nghĩa sâu xa này qua bài bình về Chữ "Thọ" trong văn hóa xưa của tác giả La Vinh. Cách đây đã lâu, nhân một học trò đi chúc thọ người quen, nhìn thấy bức trướng người ta treo trong bữa......
Người ta vẫn nhắc tới ức kiếp. Kiếp mà ta nhắc tới ở đây, nó là một khoảng thời gian dài như vô hạn vậy. Tiên nữ trên thiên giới, mặc cái áo mỏng như cánh chuồn rồi hạ phàm, mỗi lần lên xuống, cánh áo ấy lướt nhẹ qua...
Thật tuyệt vời Mùa Thu Nước Nga Sắc vàng óng ả trải bao la Tôi đi từng bước đường Thu ấy Trong lòng rộn rã bản tình ca Tôi biết Nước Nga qua những vần thơ...
Lạc hoa lưu thủy (tiếng Hàn: 낙화유수 / tiếng Hán 落花流水 - lạc hoa lưu thủy). Ở đây, lạc - rụng, hoa - hoa, lưu - trôi, thủy nước. Câu này có nghĩa là hoa rụng nước trôi với 3 hàm ý....
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Có những lần trở lại thăm đất quê Dáng hoa xưa tìm về trong ký ức Người xinh tươi một thời chung trường lớp Đoá hoa xinh vừa chớm tuổi trăng tròn. Nhỏ nhắn hồn nhiên duyên dáng dịu hiền...
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu....
Hội giả định ly khứ giả tất phản (tiếng Hàn: 회자정리 거자필반 Tiếng Hán: 會者定離 去者必返 -). Ở đây: hội - gặp, giả - người, định - sẽ, ly - tan, khứ - rời, tất - chắc sẽ, phản - quay lại....
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Trong cuộc sống hàng ngày, chữ Phúc (còn gọi là Phước) được coi là biểu trưng của sự may mắn, vui vẻ, sung sướng và hạnh phúc. Người xưa coi chữ Phúc là chữ Thánh Hiền, chữ của Thần, có nội hàm rất uyên thâm....
Đá Bia sừng sững trên cao Bậc đá cầu thang tít tắp Hạt bụi, giọt sương rải khắp Dành cho việc nhất định nào Cảm ơn cây gió lao xao Cảm ơn đất trời cao rộng Cảm ơn cõi mê giấc mộng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!