- Sáng tác mới
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình...
Khi tưởng cuộc đời là cõi tạm Thế giới bên kia mới là xứ vĩnh hằng Là cõi tạm thì được chớ hay chăng Đến tay trắng và ra đi tay trắng Là cõi tạm là triệt tiêu cố gắng...
Có một ngày bạn phải đi xa Bạn để lại một số niềm thương nhớ Để lại một số điều trăn trở Một số hẹn hò với những dự định dở dang...
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Đường chẳng như xưa, Lối cũ chẳng còn. Bến nước đầy vơi, Bùn lấm dấu chân son... Đêm ngửa mặt đếm sao, Mảnh trăng xưa đã rụng. Lục bình kêu bìm bịp,...
Ao nhà nay chẳng còn sen tôi cởi tấm áo làm rèm che thôi, Mọi người đi vắng cả rồi nước ao trong vắt mắt tôi lại nhòe, Của mình em cứ tự khoe nhìn bằng gậy chống tôi nghe ì ùm!...
Giàu đến mấy, nào có ai thoát chết? Ơn mẹ cha cho cuộc sống đủ đầy... Đủ để hiểu cuộc đời này chỉ một Đủ can đảm vượt qua mọi chông gai......
Vu lan là dịp để các con cháu báo hiếu ông bà cha mẹ. Lễ vu lan được diễn ra suốt từ đầu tháng cho đến rằm tháng bảy. Nhà tôi cũng lễ phả độ trên đền mẫu, trên chùa, cúng trong nhà mình, nhà chồng, bên nội ngoại rất thành kính trang trọng....
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Sông Cấm chẳng cấm được ai Cầu Rào vẫn lọt ban mai Hải Phòng Còn vài giọt nước có trong Cái con sông Lấp hết vòng vèo đi...
Đời tưởng chừng bất tận Chỉ khi tới lúc già Lâm trận , mới ân hận, Mới ngỡ ngàng nhận ra Càng nuối tiếc, xót xa Đời chỉ là cõi tạm! Nghĩa là rất giới hạn Dù ta cố vẫy vùng......
Quan niệm về sống, chết Luôn có sự khác nhau Người cho: "Chết là hết!" Người bảo: "Còn kiếp sau!" Có quá nhiều tranh cãi Xảy ra bao đời nay...Những gì sẽ còn mãi Ở trên thế giới này?...
Quan niệm về sống, chết Luôn có sự khác nhau Người cho: "Chết là hết!" Người bảo: "Còn kiếp sau!" Có quá nhiều tranh cãi Xảy ra bao đời nay... Những gì sẽ còn mãi...
Ở đời, mọi thứ, kể cả sinh mệnh mình vốn chẳng có gì là thường hằng, vậy thì bấu víu làm gì cho mệt. Cuộc sống ai ai cũng thế. Bỏ được thì nên bỏ, giữ làm chi thứ chẳng thuộc về mình....
Giữa chốn lao xao Lắng về miền tĩnh vắng Nghiêng nghiêng mắt chiều, mong manh tơ nắng Hoàng hôn tan vào…mênh mang…. Lang thang trấn cổ Lệ Giang...
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!