- Sáng tác mới
Giữa những năm 80, ở quê còn chưa có điện. Đêm hè thường oi bức, mồ hôi đầm đìa, rất khó ngủ. Khi ấy, mọi người thường vác chiếu ra đê nằm hóng tí gió. Mình cũng thế....
Chợt ngơ ngác Thấy đầu mình bạc trắng Thấy bàn chân cũn cỡn Chạy lon ton Theo vết bùn ai vừa lên bến nước Sông La xanh Xao xác tiếng ru buồn......
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,...
Hà Nội lại vào mùa cúc họa mi Những chiếc xe đạp chở đầy hoa dọc ngang từng con phố Cúc họa mi thơ ngây khép mình chờ đợi Em chờ ai? Có biết bao người ngóng đợi hoa...
Vô tình với hữu tình Tuy hai mà là một Cũng như âm với dương Không đầu không cuối rốt. Vô cực hóa thái cực Thái cực sinh lưỡng nghi Lưỡng nghi thành tứ tượng...
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,...
Tháng 11 đã về rồi em nhỉ! Đông đang sang mà thu vẫn chùng chình Lá yểu điệu khơi vàng thêm vạt nắng Hoa sữa thơm nồng ấm góc phố khuya...
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Chào tháng Mười Hai bằng gió lạnh đầu Đông Cúc họa mi trắng tinh khôi phố nhỏ Nắng hanh hao, cây bàng nghiêng sắc đỏ Không gian trầm dìu dặt tiếng chim gù......
Mùa bần thần nhìn tuế nguyệt phôi pha Chiều ngắn tũn giữa lòng phố cũ Biển âm thầm thức cơn ngái ngủ Sóng co mình, cái lạnh tấp gần thêm....
Ngày xửa ngày xưa chưa lâu lắm mới cách đây khoảng nửa thế kỷ về trước thì vẫn những mảnh vườn ấy cây cối được trồng khác hẳn bây giờ, đâu đâu cũng thấy những vườn cây ăn quả sum suê đủ mọi chủng loại nhưng nhiều hơn cả là cam quýt chanh bưởi....
Tháng Chín gió heo may Con dâu nhịn dâng mẹ chồng rau muống Gió dải đồng quyện hương cà cuống Nếp cái Hoa vàng đậm sữa uốn câu Ngoài bãi sông ngô đã xém râu...
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Vô tình với hữu tình Tuy hai mà là một Cũng như âm với dương Không đầu không cuối rốt Vô cực hóa thái cực Thái cực sinh lưỡng nghi Lưỡng nghi thành tứ tượng Bát quái biến vô cùng…...
Minh Châu và Quang Bình yêu quý! Đêm qua bố đã kể cho các con nghe về ông nội. Đêm nay, bố lại kể cho nghe về bà nội của mình. Bà nội là con thứ 5 trong gia đình có bảy anh em (ba trai, bốn gái). Cụ ngoại là một điền chủ, mà sau này khi cải cách ruộng đất (1955 -1956) người ta gọi là địa chủ,...
Có câu rằng: Hành trình của dòng sông là tập hợp của những bình yên, những gập ghềnh, của những khúc bồi, khúc lở, cả những ào ạt dâng trào hay cạn lòng khô đáy. Hành trình của cuộc đời con người cũng thế, nó là tập hợp của các thời khắc....
Theo dấu chân của bậc thầy, và hẳn cũng trải qua rất nhiều công phu tĩnh tọa, lão Đạo Gia họ Trần mới truyền lại được chiêm nghiệm về sống và chết qua bài thơ. Có lẽ ảnh hưởng của chữ Chân là chữ quan trọng nhất trong Đạo Gia, cho nên, cụ Trần có rất nhiều bài thơ với tựa đề dài, cụ thể. Bản thân nó......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!