- Sáng tác mới
Học sống cuộc đời lá hồn nhiên và chân thành Cứ vô tư căng nhựa Cho tới khi lìa cành Gió! Xào xạc cùng gió Nắng! Bóng mát dâng đời Mưa! Không quản vần vũ...
Có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng tính nhân văn cao cả của THÁNG BA THƯƠNG MẾN là sợi chỉ đỏ xuyên suốt không chỉ từ đầu đến cuối tập thơ CÒN ĐANG ĐÀN BÀ mà sẽ xuyên suốt thế giới thi ca của nhà thơ Ánh Tuyết. Bài thơ có vẻ đẹp vô cùng kỳ ảo về một vùng quê nghèo áo cơm nhưng giàu nhân......
Hoa gạo ơi! Đừng kiêu hạnh đỏ bời bời như thế Cả gan châm lửa đốt trời Trời ở cao xa lắm Lửa lại rơi cháy mình đấy thôi. Là vô cùng thương mến Tháng Ba ơi!...
Cây hoa gạo nhà tôi bị đổ mất rồi. Nó được chính tay ông nội trồng từ khi còn nhỏ. Đến lúc cuối đời mà ông vẫn còn quan tâm chăm sóc nó. Thế mà trời đang hanh khô, không có mưa to gió lớn, cái cây tuổi gần thế kỷ đổ rầm xuống đường. May mà giữa trưa vắng người nên không ai bị nạn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!