- Sáng tác mới
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Anh gieo trăm vạn lời yêu, Bủa giăng vây kín khung chiều mộng mơ Hoàng hôn lốm đốm hoa mơ Rơi trong phảng phất gió lùa đìu hiu... Hạ về nung chảy cô liêu,...
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
đến tháng tư mọi chuyện xong rồi cây đủ lá cánh hoa rơi vào đất ông mặt trời đủ đầy đến gay gắt đất mỡ màu ngủ lịm dưới bóng râm những khu vườn đã ấm tổ chim cành cây trĩu những lời trống mái...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Tạt vào bên vệ đường, Mưa cũng vừa sập đến. Hạt hạt xiên hổn hển, Bay xéo vào mái hiên ... Hai tuần nữa là Tết, Sài Gòn đang mùa khô....
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta...
Nhớ thời dấp nước nụ cười cánh hoa ướt sũng nhạt người môi son Mây đen ầng ậng vo tròn ngâm da đồng trũng mưa còn còn mưa Móng chân vàng úa cáu chua...
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa(*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
Trận mưa bất ngờ luôn làm ta lúng túng. Có người vội vã chạy đi mua ô Có người thì giơ tay ra để xem mưa lớn thế nào. Tự dưng có ai đó đến với bạn Bạn bối rối, rồi tự dưng cứ thế để mọi thứ thuận theo ý họ....
Gió lùa cổng kẹt nhẹ êm ngỡ em vào ngõ dáng mềm gấp cua Sớm rằm đi thắp hương chùa bỗng dưng trời đổ cơn mưa chắn đường...
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô...
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa (*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Lúc ta đi bên này đường là PHẢI Quay lại ư, phía ấy hoá TRÁI rồi Người trồng lúa nói: Cơn mưa này May Người làm muối lại than: Cơn mưa này RỦI quá. Khi mặt trời đứng giữa trời - Chính Ngọ...
Trong sáng trong sáng nay thôi Vô tư ai đục cả lời sáng trong Khói nhang thời đại anh hùng Cơn mưa vuốt mắt tận cùng trăng sao Nhà lầu đậu mép non cao Heo may khẽ thở đổ nhào xuống khe...
Mưa đến vào mùa Xuân là trận mưa lãng mạn, đánh thức những rung động như chồi non. Mưa đến vào mùa Hè là cơn mưa ân tình, giúp tăng thêm dịu mát, làm nguội bớt cái nắng gắt của mặt trời....
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở......
Đại dương bao la và bí hiểm Xui gió ngu ngơ đem sóng vỗ bờ Mặt trời chơi ú oà với biển Em đấy à. Hiện thực hay mơ Lạc nơi em là biết chẳng bao giờ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!