- Sáng tác mới
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Mải mê trẩy hội Lồng Tồng dạt trôi bẩy suối Kỳ Cùng, Thất Khê Mẫu Sơn rượu xóa đường về cho người hóa đá lời thề Vọng Phu,...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Nhìn đi… Có ai không ốm không, Cố vạch tìm thử, Xem đời có ai chưa từng đau Bóp đi… Có ai không buồn không, Cố vắt mà kiếm, Xem đời có ai chưa từng buồn...
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng Bỏ lại em đi cô đơn trống vắng Đưa em sang sông trên con thuyền nắng...
Con đã về, hãy cố lên, mẹ nhé. Lá mùa thu ngày ấy, ấm lưng mềm. Nay tiếng võng, thấm một đời kẽo kẹt. Giấc mơ nào, thăm thẳm góc trời đêm....
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao... Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
"Bao giờ đom đóm bay ra Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng" Đồng vàn lật ngửa mỏi mong sá cày chim sẻ tấu dòng chít chiu, Cha ngồi bện mớ rơm chiều...
Cho dù lòng có bao dung độ lượng với mọi thứ Thì biết đến khi nào mới hết bị tổn thương Dù muốn giữ cho mọi thứ được ôn hòa Thì tủi buồn biết bao giờ mới vơi Bạn thì quá tốt bụng và thật thà...
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng...
Tử quy mài giọng gọi hè đỗ quyên trổ đỏ tiếng ve mở rừng Suối nguồn đầy ầng ậng thung thả cuống hoa lá tình rừng trôi xuôi...
Khi sinh con, hươu mẹ Luôn đứng, không hề nằm Từ độ cao đáng kể Hươu con rơi thương tâm! Mỗi cử chỉ âu yếm Liếm sạch máu, sạch nhau Tiếp đến mẹ "âu yếm"...
Khi sinh con, hươu mẹ Luôn đứng, không hề nằm Từ độ cao đáng kể Hươu con rơi thương tâm! Mỗi cử chỉ âu yếm Liếm sạch máu, sạch nhau Tiếp đến mẹ "âu yếm" Bằng cú hích thật đau!...
Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, Ba vạn sáu ngàn ngày, Hun hút rêu phong, Mặt Trời chợt giấc, Mặt Trăng rụng hoài ?......
Những bầy chim Chọn mùa Thu Về phương Nam tránh rét Hành trình dài Đầy thử thách gian nan Cả đàn chim không hề ngoảnh lại ất cả theo hiệu lệnh của đầu đàn...
Những lá thư của cha Viết từ hồi năm 67 Lá thư đã cũ, hoen vàng. Nhưng tình yêu của cha vẫn còn nguyên, mới mẻ! Cha gửi về cho mẹ, vượt đường xa....
Mải mê trẩy hội Lồng Tồng Dạt trôi bẩy suối Kỳ Cùng, Thất Khê Mẫu Sơn rượu xóa đường về Cho người hóa đá lời thề Vọng Phu, Lá dong khoe bánh chưng gù...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!