- Sáng tác mới
Sau khi Phật nhập Niết bàn chừng 100 năm, các Tỳ kheo Bạt - Kỳ (Vajji) ở Tỳ - Xá - Li (Vaishali) đề ra 10 điều trái với lợi dạy của Đức Phật. Sau đó, cứ vào các ngày mồng 8, 14 và 15 hằng tháng, các Tỳ kheo ấy ngồi ở chỗ đông người qua lại,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Trong cuộc sống hàng ngày, chữ Phúc (còn gọi là Phước) được coi là biểu trưng của sự may mắn, vui vẻ, sung sướng và hạnh phúc. Người xưa coi chữ Phúc là chữ Thánh Hiền, chữ của Thần, có nội hàm rất uyên thâm....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Tôi lên Mường Khương lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1998, tức là khoảng 25 năm trước ! Xuất phát từ Hà Nội bằng xe cơ quan (xe này là hãng Von-ga, tương truyền là xe cũ của cụ cốp nào đó của trung ương thải xuống cho Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia - nay là Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội......
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Vượt qua nhiều thành phố, thị xã, thị trấn những dãy hàng hóa sầm uất, những nhộn nhịp người xe, những ảo não nhạc vàng và rậm rật nhạc ngoại, chúng tôi lọt về với tĩnh lặng ngọt ngào một vùng quê Đông Hưng...
Tôi chẳng hiểu là vì sao mà đến tận giờ mình mới biết tới chùa Bách Tính, một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia ngay trên quê hương mà trước đó tôi cứ nghĩ đó là khu chùa bên dưới cuối làng đất Thuận Nghiệp....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 거저척이 (遽篨戚施 - cự trừ thích thi). Ở đây cự trừ - ức chim, thích thỉ - bị gù. Đây là câu thành ngữ khó, nếu xét nghĩa theo từ thì không ra ý gì được. "Cự trừ" là ức chim (새가슴) là hình ảnh một người lúc nào cũng ưỡn ngực, không nằm sấp, ví với kẻ ngạo mạn; "thích......
Bạn có nghe Chuyện những dòng sông đang chảy Sông miệt mài chở nặng phù sa Sông Hồng, sông Luộc, sông Trà Đều lắng trong lòng một truyền thuyết đẹp...
Trong những năm tháng trên đời, hẳn ai cũng mong có được một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng thật chẳng dễ dàng để có được một cuộc sống mà từng giây từng phút đều ngập tràn tiếng cười vui. Bởi cuộc đời cũng như bản nhạc với đầy đủ nốt thăng nốt trầm, giống như dòng sông kia, có khúc bồi, có đoạn lở, có......
Tôi chưa một lần đến được Hoàng Hạc Lâu, Hàn San tự, hay các địa danh nổi tiếng của đất nước Trung Hoa có 5000 năm văn hiến với bao nhiêu những giá trị mà đến nay vẫn làm hậu thế kinh ngạc … Nhiều lúc, nhìn qua các tranh ảnh ở trên mạng, nhìn những địa danh mà mình muốn tới, cảm giác cứ như là đang......
Có rất nhiều nghiên cứu lịch sử và xã hội học về sắc tộc H’Mong, hay còn gọi là người Mèo hoặc người Miêu trên thế giới. Các nghiên cứu này làm hé lộ nhiều bí ẩn về một dân tộc lưu vong bắt đầu được các nhà truyền giáo phương Tây ghi chép lại từ thế kỷ 17. Điều gì đã làm cho một dân tộc có lịch sử......
Thuở tôi còn nhỏ, nhà tôi nghèo đến mức cứ trông thấy cơm là tôi thèm có thể khóc lên được vì thương thân, tủi phận... Vào ngày họ làm đám giỗ cụ tằng tổ, tuy chỉ bé như cái kẹo, nhưng do được cụ trưởng họ bổ theo lệ một suất đinh, tôi cũng được gọi đến để trình diện trước bàn thờ tiền nhân....
Ngày xưa ở một bãi nhỏ heo hút mom sông Hồng cuối tỉnh Nam có hai cha con một lão nông sinh sống. Người cha tên là Trung Đình, thời trẻ đã đỗ đạt thăng quan nhưng do vợ mất sớm ông cáo vua về quê để làm tròn bổn phận với cha mẹ tổ tiên và chăm sóc cô con gái bé nhỏ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!