- Sáng tác mới
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước...
Mỗi lần đọc sách Ông lại lục tìm Mắt kính đeo lên Chữ vui như hát Câu thơ xao xác Cánh lá thu vàng Trong lời ông đọc Biển về mênh mang...
Lá thông như mũi kim Có khâu gì đâu nhỉ Nõn mơ vừa mới nhú Lông lá đã đầy người Ru gió chiều à ơi Là những tàu lá chuối Lớn cồ sao lại gọi Lá khoai dại bờ ao...
Phương chạy lon ton Cái bóng cũng chạy Phương nấp vào cây Bóng đi đâu vậy? Phương co cẳng nhảy Bóng lại đuổi theo Phương dài lêu nghêu...
Cái ngày còn mặc áo xanh Thóc nằm bú sữa trên nhành lúa tươi Thóc xoa phấn trắng quanh người Cho thơm cả ngọn gió xuôi mặt cầu...
Con chim vạch lá tập khâu Con nhện thì tập bắc cầu trên cây Con bướm tập múa suốt ngày Con tò vò cũng tập xây cửa nhà...
Không giọt nước biển nào làm nên hạt phù sa Không phù sa nào làm nên đồng muối trắng Chẳng tự mình nhầm lẫn Là hoa hồng cứ nở cánh hồng tươi...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Đây là chữ ĐẠO: 道 . Cùng đọc ra cùng âm thế này nhưng tiếng Hán có nhiều chữ khác nhau. Chúng đều đọc là ĐẠO. Thông thường ta biết: - Đạo có nghĩa là chỉ dẫn ĐẠO DIỄN....
Bé trồng cái cây Giữa trưa nắng gắt Cây đứng đội trời Héo queo, héo quắt Ồ thôi, cây sốt Bị cảm nắng rồi Cành trơ xương cá Phải “xài” thuốc thôi Nước thần, đây rồi Tưới cho cây nhé...
Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Nửa phần trái đất là EM Mang tên Phái Đẹp, mang tên Hoa Hồng Nửa phần Anh, đấng ông chồng Không Anh, em giống cánh đồng bỏ hoang Em là một nửa thế gian...
Sáng lạnh... bìa lịch trơ xương... Ngày cuối ngập ngừng trong bàn tay thiếu phụ trong ký ức xếp dần đầy xưa cũ trong gương soi những hôm nay......
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời...
Tổng thống Mỹ Donald Trump, trong một bài phát biểu, đã nhắc đến tinh thần Hai Bà Trưng trong niềm kiêu hãnh dân tộc Việt. Ông nhấn mạnh rằng những người anh hùng dân tộc, trong đó có Hai Bà, đã thức tỉnh tinh thần người dân Việt Nam, cũng như nước Mỹ...
Cái se lạnh cuối thu cứ mơn man gọi rét về trong gió. Sớm nay thu đã chuyển mình giữa cái hanh hao yếu ớt của nắng vàng. Một mình bên ly café, ngắm những dòng người vội vã ngoài kia…lòng bỗng thấy chơi vơi đến lạ....
Tại sao mình không có quyền mơ cơ chứ? Cô bé ơi, Thánh khiết một chùm hoa Ánh mắt Thiện lương lọc xanh qua kẻ lá Xanh đồi cỏ
Xanh sông Xanh những ngôi nhà Xanh ánh mắt trẻ thơ...
Chừng 4, 5 tuổi gì đó, tôi được mẹ gửi cho ông bà ngoại nuôi. Ấn tượng về người ông trong tôi cho đến hôm nay vẫn không chút phai mờ. Tôi có đứa em con dì giờ là một doanh nghiệp, có bản lĩnh, có chính kiến và rất sắc sảo....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!