- Sáng tác mới
Tôi mê Cờ quốc tế và hiển nhiên tôi thần tượng ông Paul Morphy, người được coi là “Pê-lê của cờ vua”. Đáng buồn là đối thủ đã biến ông thành đối địch. Nó giết ông ngoài trận đấu bằng cách lẩn tránh và thóa mạ....
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Mỗi lần đến Tết, ta lại nghĩ: vậy là lại thêm 1 tuổi. Cùng với sinh nhật, mỗi năm 2 lần ta lại chẹp miệng thế. Cũng phải, Tết, thay vì nghĩ đã hết một năm, ta hay nghĩ về một sự bắt đầu mới hơn....
Đốm lửa bập bùng sáng cả vùng đêm Vì Lửa sáng? Hay vì đêm đen đấy Cãi nhau mãi, cái nắng oà thức dậy Lửa nhạt nhoà, này lửa, Biến di đâu?...
Đứng trước cái Chén, cái Ly này cao Đứng trước cái Bình, cái Ly cao này lại thấp Còn so đo, khập khiễng còn tràn ngập Câu hỏi, LÀ MÌNH, MÌNH có thật MÌNH không?...
Mất đi cái buồn bực Là được một niềm vui Mất đi chút ngậm ngùi Sẽ được nhiều thanh thản Mất đi điều vô cảm Là được tình yêu thương Mất đi ngã ba đường Lại được về một hướng...
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Họ không nghĩ có một ngày rồi anh trở lại Trong căn nhà đã vắng tiếng đàn ông Họ không nghĩ sẽ gặp anh trong bải hoải Bước vào nhà, như Thần Chết, một chiều đông....
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Mi có tội vì ta cần mi có tội Pháp lý là gì? Mi chớ có rên la Mi phải nhớ một điều không cần hỏi Pháp là ta và lý cũng là ta! Cấu thành tội phạm ư Chỉ là trên lý thuyết...
Tôi mê hát bội từ khi 5 tuổi. Tôi thường theo ba tôi đi tập hát tuồng hàng đêm. Một số đứa trẻ cùng tuổi tôi khi xem tuồng thì sợ phát khiếp vì những khuôn mặt được vẽ đen sì hay trắng đen hoặc đỏ lè. Tiếng chầu thùng thùng dội lên nghe tức cả ngực,...
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu....
Quyển sách của em Bao nhiêu là chữ Như con mắt mở Chẳng ngủ bao giờ Mỗi lần đọc to Chữ thành lời hát Cái chữ tài nhất Kể được núi sông Trên trời, dưới đất Chữ đều đọc thông...
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước...
Mỗi lần đọc sách Ông lại lục tìm Mắt kính đeo lên Chữ vui như hát Câu thơ xao xác Cánh lá thu vàng Trong lời ông đọc Biển về mênh mang...
Lá thông như mũi kim Có khâu gì đâu nhỉ Nõn mơ vừa mới nhú Lông lá đã đầy người Ru gió chiều à ơi Là những tàu lá chuối Lớn cồ sao lại gọi Lá khoai dại bờ ao...
Phương chạy lon ton Cái bóng cũng chạy Phương nấp vào cây Bóng đi đâu vậy? Phương co cẳng nhảy Bóng lại đuổi theo Phương dài lêu nghêu...
Cái ngày còn mặc áo xanh Thóc nằm bú sữa trên nhành lúa tươi Thóc xoa phấn trắng quanh người Cho thơm cả ngọn gió xuôi mặt cầu...
Con chim vạch lá tập khâu Con nhện thì tập bắc cầu trên cây Con bướm tập múa suốt ngày Con tò vò cũng tập xây cửa nhà...
Không giọt nước biển nào làm nên hạt phù sa Không phù sa nào làm nên đồng muối trắng Chẳng tự mình nhầm lẫn Là hoa hồng cứ nở cánh hồng tươi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!