- Sáng tác mới
Đêm mơ hình như gọi sao cất chẳng thành lời Giật mình ngơ ngác đợi... chỉ còn tiếng đêm rơi !...
Đất xứ Tuyên đẹp lắm Người xứ Tuyên lại tình Khách mỏi dừng chân nghỉ Dùng dằng chẳng muốn đi Nà Hang nước sóng sánh Khiến lòng ai tròng trành...
Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu Bớt yêu và mơ mộng Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ Câu thơ ủ mùa về ngai ngái Vẫn hồn nhiên non dại Học mãi cũng chẳng thành Vẫn rơm rạ sinh sôi Em trở về đúng nghĩa của em thôi...
Chuyện kể rằng vào thời Phật Thích Ca còn tại thế, có một vị tu hành trẻ tuổi. Trên đường đi hóa duyên trong thành Xá Vệ, anh bắt gặp một cô gái rất xinh đẹp....
Một chàng thanh niên trẻ và thành đạt đang ngao du trên phố bằng chiếc xe Jaguar mới. Anh ta đi khá nhanh nhưng vẫn tò mò quan sát mấy đứa trẻ con đang ném thứ gì đó từ bãi đỗ xe. Bất chợt…...
Trên đời này, kẻ nào biết thương yêu bản thân mình, mới biết thương yêu những người ruột thịt thân thích. Biết yêu thương người ruột thịt thân thích, mới biết thương yêu bạn bè, đồng loại....
Không còn dâu héo nong tằm Không còn đất sống thì dân trọc đầu Đền đài, thành quách, lầu cao Sẽ nhào đổ dưới cuốc cào thường dân...
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Đôi khi chúng ta đi qua cuộc sống quá nhanh, vì thế mà vô tình để lỡ nhiều điều hay, không biết được những điều thiện lành mà ngay trong chốc lát nó chưa kịp thể hiện ra cho ta thấy. Cũng có những việc thì nhìn bề ngoài thấy rõ là xấu, là việc không nên làm, nhưng thực chất bên trong của nó lại......
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc đời, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng......
30 năm gặp lại Tháng ngày qua hiện ra Bạn vẫn xưa như cũ Cười vẫn tươi như hoa Lớp có 38 bạn Ở Đà Lạt có năm Tất cả đều thành đạt Con cái đều giỏi, chăm*...
Đêm mơ hình như gọi... Mà cất chẳng thành lời mộng tàn nghe như chiếc lá cuối cùng đang rơi !...
Tôi xin kể lại một câu chuyện có thật để bạn đọc cùng suy ngẫm về hai chữ nhân duyên. Có câu rằng: Người ta đến với nhau trong cõi đời này là bởi tiền duyên từ kiếp trước. Nghe ra thì có vẻ khó tin, nhưng những điều tai nghe mắt thấy như thế này sẽ làm cho người ta dừng bước và tự hỏi mình là ai và......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!