- Sáng tác mới
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Mây trắng ngàn năm lại trở về Hạc vàng vẫn múa chốn sơn khê Ta ơi lưu luyến chi phồn tạp Mảnh trăng xưa không neo nổi câu thề. Mỗi buổi sáng nghe lời chim hót...
Nhớ thời giáp hạt tháng ba làng thiếu gạo bát cháo hoa vơi đầy Đình làng mái ngói đổi thay bát ăn bát để cờ bay hội Hùng!...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Ngắt cánh hoa rừng lên xem Ồ, Hoa mẫu đơn - Hoa mẹ Thắp bừng thế gian ngọn lửa Tình yêu Tình yêu Tình yêu Lại về rừng ấy những chiều...
Hôm qua Ma đến sân đình uống bia tán chuyện linh tinh trên đời mới hay Ma cũng khóc cười cũng yêu cũng ghét như người trần gian...
Tháng ba ơi, em vừa đi Sao lòng ta sóng rầm rì nhớ mong Vắng em, mưa gió như không Và dòng sông cứ đục, trong, lững lờ Vắng em, ta như dại khờ...
Mùa Xuân vừa chớm qua cầu Hạ vàng đã thắm sắc màu thời gian Buổi trưa bìm bịp kêu vang Hoa mướp dệt nắng phơi vàng góc sân...
Bừng sắc dâng ngời ngợi ngày nắng muộn Bạt ngàn hoa rừng rực nở không mùa Tha thướt gió gọi hương muôn cánh lụa Thoang thoảng chiều lơ đãng bóng tay đưa...
Tháng Ba em về quê nhé! Xuân mãn nồng nàn sắc hương Búp bàng như tay em bé Vẫy chào em mọi nẻo đường Tháng Ba nhớ về quê nhé! Hoa bưởi ngậm hương chờ em...
Nhà có hai anh em. Lần ba uống rượu say, chơi trong đám bài, cãi lộn, bị người ta đấm một quả vào mặt, ngã vật vào tường, ai cũng tưởng con bạc ngủ. Đám bạc tan nghe người ta kêu, má kêu xích lô đến đón....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Thế là đến, mai, con tròn năm tuổi Cha nằm chờ đồng hồ nhích từng giây Đêm tích tắc đều đều như tiếng thở Như bàn chân năm tháng bước qua ngày Mai, năm tuổi tóc dài thêm một chút...
Đặt chân lên xứ Anh đào Phú sỹ * ngả mũ đón chào từ xa Rì rào biển hát tình ca Bên đường nở những thảm hoa tặng người...
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Loanh quanh rồi lại về nhà Nắng Xuân mở cửa, bình hoa cúi chào Trên tường mới đẹp làm sao Đôi uyên ương ấy lúc nào cũng thơ...
Mồng tám tháng ba anh ngập ngừng trước cửa Bông hồng nhung lóng ngóng trên tay Mẹ dặn đừng lo, đừng xấu hổ Cô bé nhà bên vốn dĩ hiền hòa Tuổi mười ba vẫn thường nũng nịu...
Tôi đến Huế thương sông Hương nhớ mãi Núi Ngự Bình soi bóng nước thay tôi Nước sông xanh tà áo dài mềm mại Núi thâm trầm trai An Cựu, Huế ơi Tôi đến Huế ấm lòng cơm Cồn Hến...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Ai xuôi trên sông Hương Mà thương? Ai ngồi giữa con thuyền Mà Huế? Chiều ni bên tê Thương hoài bên nớ Đôi bờ xanh Dìu dịu dòng xanh!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!