- Sáng tác mới
... Rồi thời gian trôi mau Rồng phải về thượng giới Để hóa phép nhiệm mầu Làm mưa - như rồng nói. Hổ buồn thương vời vợi Tiễn rồng về trên mây Rồng hẹn vài hôm nữa Sẽ trở lại rừng cây......
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Gặp nhau mùng tám tháng ba Lòng vui náo nức như là trẻ thơ Dẫu thân quen vẫn bất ngờ Không hẹn mà gặp tình cờ mới vui. Cuộc đời bao nỗi ngậm ngùi...
Như thế là Xuân đến thật rồi Nụ Xuân he hé ở trên môi Nắng Xuân luồn lách qua cành lá Gió đến cùng Xuân với chuỗi cười Có thể mai này Xuân sẽ xa...
Chiều nay tôi mừng quá! Vì nghe tiếng mèo kêu Giọng có vẻ giục giã Tôi liền chạy xuống theo... Đúng là tiếng của nó! Tôi nghe lâu thành quen Nhưng khi tôi mở cửa Chẳng thấy bóng bạn hiền......
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!...
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Anh còn nhớ hay anh đã quên? Gió vẫn thổi con đường dài hun hút Cứ để em mong nỗi nhớ hao gầy Anh bảo rằng đón em đêm nay...
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Mấy bữa tôi đi vắng Mèo sang chẳng thấy đâu Về thấy nó im lặng Vẻ mặt rất buồn rầu... Tôi hỏi han "đánh tiếng" Nó vẫn nằm bên rào Hay là nó ốm nhỉ?...
Xin gió đừng lắt lay, Xin mưa đừng mưa nữa, Xuân gần về đến cửa, Sao Đông cứ sụt sùi? Sao trăng suông chưa lặn? Sao mây trời chưa trôi? Sao bầy Dơi bỏ tổ Chưa về nơi quen nơi?...
Đêm qua trong lúc ngủ mê Thấy Thu chầm chậm đi về phương nam Cổ quàng tấm lụa nắng vàng Tay cầm bông cúc miệng đang nói gì Dỏng tai nghe chẳng thấy chi...
Nhận được giấy gọi đại học. Bố đưa tôi lên thị xã mua quần áo. Lúc rảnh tôi vào hiệu sách ngó nghiêng. Thấy quyển “Búp trên cành” tôi mở xem. Thật bất ngờ. Ở trang cuối cùng nơi góc cuối cùng có một bài thơ của tôi in ở đó. Nhìn thấy tên mình in trên báo tôi giật bắn người....
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Những bức tượng đồng, tượng đất, thạch cao Đứng im Ngồi im Và cả nằm im nữa Mang dáng dấp con người Trong mỗi hình hài có trái tim không? Người ta dâng lễ vật cầu xin...
Diego nghỉ lễ Được đi thăm xứ Wales Cháu rất là đắc ý Dùng dằng không muốn về! Chỉ tội tại nơi đó Chẳng thấy KFC Nên cu cậu nhăn nhó Chẳng thiết ăn món gì......
Chỉ vì trưa quá nắng Tôi quyết định thật mau Cho con đi Hải Thịnh Kịp thì về quê chiều Ngỡ xe đó tới thẳng Hóa “bỏ chợ" chẳng thương? Lại mất thêm một chặng Bắt xe buýt giữa đường...
Một ngày Đang ngồi một mình Chợt thấy trống trải Chẳng nói được lời nào Ngực như muốn vỡ tung Nước mắt trào ra Muốn gặp ai đó quá Mà chẳng có ai để gặp....
Ở xóm núi bình yên này, người ta viết lên những chiếc đèn lồng đỏ những nguyện vọng,mong muốn của mình rồi thả cho đèn bay lên trời, mang những tâm nguyện của mình gửi lên đấng bề trên mong được các ngài chứng cho....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!