- Sáng tác mới
Mẹ ơi, con lại viết thơ thôi, Vì như thế còn ích hơn ngồi khóc, Những nỗi đam mê, những niềm day dứt, Lặng theo cơn lũ qua mùa. Giá mà ngày con mới tập đi,...
Giờ này đã quá nửa đêm Nằm không ngủ được ra thềm ngắm trăng.Trông lên vẫn thấy chị Hằng Ngồi trong cung Quảng Thênh thang giữa trời......
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xa muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim....
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Văn hóa truyền thống vốn mang nội hàm rất lớn. Nếu chỉ xem bề mặt chữ nghĩa mà không hiểu được ngữ cảnh phát xuất câu nói, lại vội vàng gán ghép cho tác giả những ý tứ bản thân thiển cận hiểu được, như vậy thật đáng tiếc và uổng công tâm sức của những bậc thánh hiền!...
Tôi chẳng hiểu là vì sao mà đến tận giờ mình mới biết tới chùa Bách Tính, một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia ngay trên quê hương mà trước đó tôi cứ nghĩ đó là khu chùa bên dưới cuối làng đất Thuận Nghiệp....
Tình yêu muốn trở thành vĩnh hằng thì phải vượt được qua khó khăn thử thách. Hạnh phúc để có thể lâu dài đòi hỏi hai người phải học cách kiểm soát được bản thân....
Năm tháng hờ hững, con tim nhạt nhòa, con người cũng lẳng lặng bước đi, khi đã trang nhã ngồi xuống, buông bỏ dục vọng, lòng cũng an tâm bình hoà. Hương vị của đời người là như vậy, nhạt lâu sẽ tỏa mùi ngát hương....
Trong cuộc sống, những gì chân thật thường không màu mè và đó là những lời bạn có thể tin tưởng được, cho dù đôi lúc bạn có thể cảm thấy mất lòng. Nếu như bạn lúc nào cũng muốn nghe những lời hoa mỹ, ngọt ngào, những lời khen nịnh, rồi sẽ đến lúc bạn nhận ra rằng những lời này sẽ...
Trên thế gian này thứ gì là khó được nhất? Không phải khoẻ mạnh trường thọ, không phải bạn bè tri tâm, cũng chẳng phải thân quyến hoà hợp....
Con người ta, càng về già, càng khổ. Mà khổ tâm là chính, nhưng người già lại ngại, ít bộc bạch về điều đó, sợ bọn trẻ nó bảo là lẩn thẩn. Trong nhiều điều sợ, người già sợ nhất mình bị vô hình trước gia đình, xã hội....
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Nhớ ngày xưa thời sinh viên ngồi một mình say mê khúc: “Nắng có gầy bằng...” . Nhạc Trịnh mê hoặc như cánh bướm Trang Chu. Càng không giải mã được càng hát như để khoe bản sự của mình. Sau này, đi vào Đại Đạo, trở thành một lạp tử trong nó thì thấy những lời Lão Trang nghiêm túc phi thường, thực tế......
Nhớ lại chuyện ăn của sinh viên thời bao cấp. Thời kỳ ấy có ăn là sướng rồi, chỉ cần no đâu cần ngon. Có khi là cơm với bo bo, bánh mì hấp, khoai Tây luộc chấm đường…...
Một ngày nọ, một thiên sứ đến nhà của một đôi vợ chồng ở một nông trang, thiên sứ nói với họ rằng: “Do các con sống hiền lành lương thiện, ta quyết định cho các con 3 điều ước, nhưng có một điều kiện là:...
Trong những ngày qua, nhìn cảnh Miền Trung yêu thương phải chịu lũ lụt thiên tai mà thấy quặn đau từng khúc ruột. Nhà Búp đã cho đăng nhiều bài hát, bài thơ về đề tài này để chia sẻ, cảm thông, sát cánh cùng miền quê nghèo lam lũ ấy....
Em gửi trả anh một nửa mùa đông Cùng với cánh buồm bên dòng sông cũ Một nửa bài thơ em còn đang viết dở Bờ đê sông Hồng ...ngày ấy anh đi...
Hình như cái tên con người nhiều lúc đã mặc định cho họ một thế giới, một tính cách khó nhầm lẫn. Mình cứ tủm tỉm hoài với cái tên ấy: Trần Huyền Tâm. Phải chăng Tâm có dây mơ rễ má gì với quan Tư Đồ cùng họ nhà mình là Trần Nguyên Đán?...
Ở cuối con đường, mở ra con đường? Ở cuối đời người, một đời người khác? Ở cuối nước mắt, chỉ còn cạn khô? Ở cuối lời ca, bắt đầu khúc hát? Ở cuối tai ương, có khi hạnh phúc? Ở cuối vinh hoa, có khi tủi nhục?...
Lão Tử là thủy tổ của Đạo gia, trước tác Đạo Đức Kinh. Theo các tài liệu lịch sử có thể khảo sát được thì tư tưởng của Lão Tử có cội nguồn gắn liền với Quy Tàng, một trong ba bộ sách Thần thư lớn thời cổ đại – gồm Liên Sơn nhà Hạ, Quy Tàng nhà Ân và Chu Dịch nhà Chu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!