- Sáng tác mới
Sâu trong con ngõ nhỏ Tại xóm nghèo An Dương Cặp vợ chồng mù nọ Xây tổ ấm yêu thương... Họ cùng chung số phận Bị khiếm thị bẩm sinh...
Gió bấc là chồng mùa đông Gió mà không lạnh thì không ra chồng? Gió bão có vợ hay không Gió gào, gió thét, gió lồng lộn xoay? Mưa bỏ chồng được mấy ngày Từ tháng năm đến hôm nay chưa ngừng?...
Mấy ngày rồi, Mụ mong đứng mong ngồi hết đi ra rồi lại đi vào. Hai đứa con thì suốt ngày đòi mẹ quà, đòi ăn ngon. Mà giãn cách xã hội ba ngày mới được đi chợ một lần, tiền thì đâu có dư dả gì. Mụ gắt lên với lũ trẻ một cách vô cớ....
Đá chồng lên đá chênh vênh Không tay chân bám vào mênh mông trời, Chơi vơi mỏi níu chơi vơi Đá Ba Chồng muốn nói lời gì đây?...
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Mẹ ta chưa bao giờ nghèo Ổ rơm giầu có gió heo may trời Áo tơi lá giấu mồ hôi Mặt úp so đất, khoanh trời bằng lưng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!