- Sáng tác mới
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Ông cháu là Bộ Đội Đứng canh giữ biển trời Vùng hải đảo yêu dấu Cho cánh buồm ra khơi Ông cháu là Lính Thợ Sinh ra những con tàu...
Người xa làng khao khát duyên nợ phiên chợ quê bột ngũ sắc tò he hiện dần trang ký ức, Quê Xuân La, Phương Dực đất Kẻ Chợ Phú Xuyên nghìn năm sau bỏ quên...
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ Màn đêm loang, xóa lời thương bỏ ngỏ...
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Tôi sinh ra ở đồng đất Thái bình nơi cánh đồng ngọt lành hương lúa và bình yên chấp trắng những cánh cò. Hơn nửa đời lập nghiệp ở phương Nam nồng nàn nắng, nồng nàn mưa và gió, tình yêu, nỗi nhớ, lòng biết ơn Thái Bình vẫn là mạch nguồn thao thiết chảy trong sâu thẳm hồn tôi....
Ta về quê mẹ đi thôi Về nơi xóm chợ tìm thời trẻ thơ Ngóng tìm ký ức ngày xưa Còn trong trí nhớ chưa mờ chưa phai Đời người ngẫm thấy lạ thay Đã đi quá nửa mơ ngày xa xưa....
Bàn tay nắm chặt bàn tay Để cho quên hết những ngày truân chuyên Để cho quên hết ưu phiền Những đêm yên tĩnh một miền trong em!...
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Mưa liên tục gần cả tuần. Sân Ký túc ngập tới đầu gối. Chả buồn đi ra cổng để nhâm nhi chút gì đó cho đỡ nhàn. Sáng nay dân ngoại trú xuống báo tin...
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi....
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Gọi điện không bắt máy Nhắn tin không trả lời Ngày bằng năm bằng tháng Buồn nào hơn em ơi Lẽ nào em còn giận Bữa mình về chợ quê Cá tôm rau củ quả Chả món nào anh mê?...
Bài hát “Hỏi nắng đi mô?“ ngay cái tên đã nghe rất lạ. Nó cũng ra đời trong một hoàn cảnh rất lạ. Miền Trung vào mùa lũ lụt, bà con miền Trung có người mất nhà, có người mất con....
Gọi điện không bắt máy Nhắn tin không trả lời Ngày bằng năm bằng tháng Buồn nào hơn em ơi! Lẽ nào em còn giận Bữa mình về chợ quê...
Ngày xưa khi còn ở quê, một năm có bao nhiêu ngày Tết: Tết dương lịch, Tết nguyên đán, Tết nguyên tiêu, Tết trùng ngũ 5/5, Tết Trung thu … Nhà nghèo nhưng bố mẹ cũng lo cho chúng tôi đủ từng ấy cái Tết....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!