- Sáng tác mới
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Ngày nhỏ, mỗi khi đi học về, tôi phụng phịu từ ngoài ngõ, cái tật bụng đói là mặt bí xị ra. Nhất là nhìn vào mâm cơm chỉ thấy trơ ra đĩa rau muống luộc với bát mắm cáy....
Đó là quy luật giá trị. Nói thơ thẩn lãng mạn chút thì nó chính là điển hình của việc "Mây tầng nào gặp Gió tầng đó". Trả giá tới đâu để đạt được cái giá trị mà mình muốn. Khó xác định lắm. Vì hầu hết các mô hình định giá đều dựng trên giả định....
Có một anh chàng tên Đậu, ngay từ khi chào đời đã bị gọi là ngốc, nhưng được cái tính tình lương thiện, vì thế mọi người rất quý mến....
Đại hàn đã về rồi đấy Chả cần mong đợi nữa đâu Chưa thấy rét thì mong rét! Rét về run rẩy u sầu. Thì mình sưởi cho... mình vậy!...
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Thu lại tới trên cánh đồng lồng lộng, Đất cao lên hay trời thấp xuống trần. Trong hơn cả là cái nhìn trong vắt, Suốt mọi chiều không gì cản cách ngăn....
Chiều nay heo may về Lá thu rơi vàng ngõ Hoàng hôn buông màu nhớ Tím cả chiều anh ơi Một mình một mình thôi Trên con đường bụi đỏ Em âm thầm nghe gió Trĩu nặng xuống bờ vai...
Chiều không em ta về nơi phố nhỏ Nhặt cánh điệp vàng bay theo gió lang thang Chiều không em, nghe gió hát miên man Con phố nhỏ nghe thu rơi từng cánh....
Có một lần, chiều không về lối cũ! Bước chân chiều lạc lõng chốn nào đây? Hoàng hôn tím ngập ngừng phong cánh nắng, gió mịt mờ quên biếc thắm đường mây. Từ lâu lắm, người không về chốn cũ. Hạ nhớ mùa châm phượng đỏ trời đây. Mây bải hoải rớt tiếng chiều lã chã. Mênh mang hồ, mê mải sóng vời xa......
Mặt trời dần lên cao, nắng rực rỡ nhưng không chói chang gay gắt. Nắng lấp lóa trên những vành nón nghiêng nghiêng, nắng long lanh lặn vào những giọt mồ hôi tuôn rơi trên khuôn mặt ửng hồng của người thôn nữ, nắng lung linh tỏa sáng trong những ánh mắt, những nụ cười đằm thắm, nắng chìm vào những......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!