- Sáng tác mới
Có thể đấy là một sự thật. Người ta xì xào với nhau đó là một chuyện lạ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống. Việc người ta từ bỏ tiền quả là một chuyện khó tin. Vậy mà ông Quang lại dám cả gan từ bỏ tiền. Hình như vì danh. Còn nghe phong thanh, thì vì một người đàn bà!...
Có một cái giếng cũ, từng là một giếng nước đựng đầy những dòng nước ngọt ngào. Nhưng giờ đây nó đã cạn khô, khát đến không chịu đựng được nữa …...
Đời liền giai điệu đồng dao Tĩnh tâm lấm láp ai nào lãng quên, Đường dài mô mấp triền miên Đồng dao rồng rắn sóng bên vào đời....
Có một cái giếng cũ, từng là một giếng nước đựng đầy những dòng nước ngọt ngào. Nhưng giờ đây nó đã cạn khô, khát đến không chịu đựng được nữa …...
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Xưa, có người dùng hai cái thùng gỗ lớn để gánh nước. Theo thời gian, một trong hai cái bị nứt, vì vậy khi gánh nước từ giếng về thì chỉ còn một nửa. Cái thùng còn nguyên rất tự hào về sự hoàn hảo của mình, còn cái bị nứt luôn cắn rứt vì không hoàn thành nhiệm vụ....
Có lẽ không có ai có thể biết chợ quê mình có từ bao giờ nhưng nó đã là một phần quan trọng không thể thiếu trong đời sống và văn hóa của đất Bách Thuận và sẽ mãi trường tồn để phục vụ bà con quê nhà. Tôi cũng chẳng cần phải tả chi tiết hay kể lể là trong chợ có gì bán gì...
Lại chuyện cái chợ! Nếu có ai đó thốt lên như vậy thì cũng chả ngạc nhiên vì chủ đề này đã được viết bởi nhiều người và ai cũng khoe kể những đặc sản quê nhà nào quà nào bánh, song thử nghĩ lại xem hình ảnh quê nhà để mọi người nhớ đến nhiều hơn cả là gì?...
Đời liền giai điệu đồng dao Tĩnh tâm lấm láp ai nào lãng quên, Đường dài mô mấp triền miên Đồng dao rồng rắn sóng bên vào đời....
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Ừ nhỉ, chợ quê ta thì có gì đặc biệt? Ngày ngày vẫn họp, ngày nào cũng đông, hoạt động cả năm chẳng ngày nào ngưng nghỉ, hàng hóa bày bán thì phong phú vô cùng, kẻ bán người mua đông như trẩy hội… Có thể ai đó nói như thế, và nghĩ vậy thì cũng là điều bình thường, nhưng nếu họ có mặt ở chợ vào một......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!