- Sáng tác mới
Khi phản biện ai đó Trước hết tìm lời khen Vì già trẻ, lớn, nhỏ Ai cũng thích được khen! Những điều cần góp ý Thì đúng mực, chân thành Tích cực và xây dựng...
Nhà nào có điều kiện Thì cứ việc đầu tư Con phát triển toàn diện Tốt nhất nên từ từ... Để con kịp thẩm thấu Những kiến thức được truyền Đồng thời giúp mẹ cháu Luôn ổn định dòng tiền......
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Con chim tìm nơi đất lành Cánh chim cuối thu sải cánh Bay về phương nao nắng ấm Những mùa di trú trong năm Người Việt rời quê im lặng Hồn quê vời vợi chân trời...
Bàn về những bài báo và những nhận định mà nhiều người thường khẳng định với sự tự tin dường như nhìn thấy sẵn tương lai ở đó... Chưa bao giờ mình ngừng nghi ngờ bản thân....
Muốn biết ai chiến thắng Chỉ cần gặp các bà, Có con em tử trận. Đáp án rõ thôi mà... Đó nỗi đau quặn thắt Năm tháng chẳng phôi pha Đó những dòng nước mắt Chảy vào lòng xót xa......
Con người sống trong sung sướng thì rất khó chịu được khổ. Khi quen được bọc trong nhung lụa dễ sinh thói kiêu căng và quên đi việc giữ gìn những nguyên tắc mà các bậc hiền triết đã dặn dò....
Giữa giao thừa Ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm Run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ Cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào Son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời Ta gặp mẹ cha ta...
Vượt qua nhiều thành phố, thị xã, thị trấn những dãy hàng hóa sầm uất, những nhộn nhịp người xe, những ảo não nhạc vàng và rậm rật nhạc ngoại, chúng tôi lọt về với tĩnh lặng ngọt ngào một vùng quê Đông Hưng...
Dặn mình chớ đắm buồn tênh, Đầu xuân lại ngập dưới mênh mang buồn. Mưa dầm lạnh buốt xóm thôn, Ngọn tre ủ rũ trên cồn khói sương....
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Mưa dầm dề kéo cái lạnh đầu đông Ngày tháng Mười chưa kịp cười đã tối! Lại sôi động khi bước vào Mùa cưới Guồng máy bắt đầu khi đỉnh dịch vừa qua…...
숙, chữ Nho là 熟 (thục), tức là đã chín, đã thành thạo. 미숙 (未熟, vị thục), chưa chín, chưa thành thạo, ngược nghĩa với 성숙 (成熟, thành thục), tức là đã chín, đã rất thành thục, nhuần nhuyễn....
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Níu kéo gì cũng chẳng dài lâu Cuộc sống cõi vô thường là thế Có bao điều thoáng nhìn tưởng dễ Lúc ngấm rồi mới thấy oải, thấy đau. Cứ oằn mình gồng gánh nợ trả nhau Người vội vã, người dửng dưng, lặng lẽ...
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Để một bãi bồi trên sông Hồng trở thành một vùng quê giàu có xinh đẹp và trù phú là công sức dựng xây của bao thế hệ con người từ các cụ thời xưa những ngày đầu mở đất đến con cháu hậu thế ngày hôm nay. Khó khăn hơn cả là ở những ngày đầu tiên khi trên bãi là mênh mông toàn cát nước lũ ngập tràn......
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Tôi chả muốn viết về quê mình thời nay bởi người ở quê thì nhìn nhận được hàng ngày còn mấy kẻ ly hương như chúng tôi vì chăm chỉ về thăm quê nên cũng chả lạ lẫm cho lắm. Điều dễ nhận biết nhất là giờ đây dân quê mình giàu có sung túc làm ăn phát đạt,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!