- Sáng tác mới
Tháng ba ơi, em vừa đi Sao lòng ta sóng rầm rì nhớ mong Vắng em, mưa gió như không Và dòng sông cứ đục, trong, lững lờ Vắng em, ta như dại khờ...
Thương yêu ơi! Giờ mình anh đơn lẻ Ở ngoài kia hoa bưởi thơm thật khẽ Em có thấy không, hoa bưởi cũng đang buồn. Mưa dăng dịu dàng từng hạt thật êm Như nỗi đau thấm dần trong ký ức Mưa bụi thôi mà em, có làm ai ướt tóc Mưa bụi thôi, mà nhòe ánh đèn khuya!...
Bài thơ đầu em viết cho anh Là câu thơ gắn tình chồng vợ Câu thơ mỏng, lời yêu em ấp ủ Nhắn nhủ đêm thâu, mãi không nói thành lời. Bài thơ đầu như cánh buồm no gió Căng tràn sức sống tươi xanh...
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Em đã từng giấu anh vào chồi biếc Bao non tơ em cố gắng dịu dàng Em mùa hạ cồn cào rực lửa Vẫn thẹn thùng khi mỗi độ hè sang Phòng dạy của em qua ô cửa kính...
Có đôi khi muốn chạy trốn mình Trốn cái bản thiện lúc mới sinh Trốn cái ngu ngơ khi đang lớn Trốn cái dại khôn lúc trưởng thành...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Thơ nắm tay tôi nối người tình Về từ kiếp trước đến kiếp sau Hoa lá ngát hương thơm hiện tại Nàng chỉ yêu tôi, chẳng với ai Thơ nhấc bổng tôi tới tận trời Cao xanh lồng lộng biển mây trôi...
Đã một năm covid Ru rú ở xó nhà Trời cao xanh chẳng biết Phố rộng dài không ra Cúc vàng đã đi xa Hoạ mi trắng vạn nẻo Trốn bọn trẻ một tẹo Chớp hình ta với ta...
Có một vài bạn quý Tâm sự với tôi rằng: Họ cảm thấy vô vị Cô quạnh trong giá băng... Đơn độc và lạnh lẽo Trong tổ ấm của mình Con cháu sống bạc bẽo Không quan tâm, vô tình......
Vẽ tôi trong những giấc mơ Lang thang vô định bến bờ nhân gian Vẽ tôi nơi cõi địa đàng Như bông hoa nở nhẹ nhàng ngát hương Vẽ tôi trong cõi vô thường Mỏng manh kiên định vững vàng bao dung...
Người ta thường nói con gái xứ đạo thường có đôi mắt đẹp. Đọc nhiều bài văn rồi đi nhiều nơi làm Gã cũng lờ mờ nghĩ có lẽ đúng . Mà đúng thế thật. Mùa đông năm gã học năm thứ hai ở trường Y,...
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Miếu Bà Chúa Xứ núi Sam Mẹ non nước đất An Giang bao đời Chín nàng trinh nữ xinh tươi Mặt hoa da phấn miệng cười vây quanh...
Tôi với anh phải đâu là xa lạ Chưa gặp một lần, liệu có thể nói quen? Vì ít tuổi nên tôi là em. Mà chắc gì ngàn xưa ta đã thế! Anh gồng gánh kiếp ba đào dâu bể Tôi loay hoay thân lữ thứ chốn này Dẫu tam sinh duyên nợ có vơi đầy Thì quan ải danh-lợi-tình vẫn khác....
Ngóng trông mãi tận cuối trời Bóng tà dương đã buông lơi xa mờ Lưới buồn giăng mắc thuyền mơ Neo vào quên lãng dại khờ trong nhau....
Mình không phải là người tỉ mẩn, chăm chút vườn. Không phải là người thích trồng những khóm hoa rực rỡ, thẳng hàng, thẳng lối, để ngồi ngắm vẻ tròn trịa, hoàn hảo của nó. Vườn mình là nơi mình chờ đợi những bất ngờ. Một bông hoa lạ, chả biết do mình mua hú họa cái củ từ mùa thu rồi...
Cảm ơn Thanh Xuân Huyền Diệu Đã cho chúng mình gặp nhau Đứa giường trên, đứa giường dưới Cái thời lung linh sắc màu. Bên nhau buồn vui một thủa Sản sẻ trang thư, nụ cười Gói bỏng ngô, củ sắn nóng Giận hờn, thương nhớ chia đôi...
Đưa bạn già cùng ta đi chơi Mây trên trời đám đen đám bạc Gió có chỗ ngủ quên có nơi reo xào xạc Sóng biển ầm ào bài hát ngoài khơi...
Đã một năm covid Ru rú ở xó nhà Trời cao xanh chẳng biết Phố rộng dài không ra Cúc vàng đã đi xa Hoạ mi trắng vạn nẻo Trốn bọn trẻ một tẹo...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!