- Sáng tác mới
Từ từ nhè nhẹ tay anh Từ từ vuốt lá, lay cành, rung cây Từ từ chạm cỏ, vén mây Từ từ in dấu môi này mắt kia Từ từ khép tối mở khuya...
Hoa thì trắng, quả thì tròn Chín rồi mà táo vẫn còn vị chua Dẫu không lảnh lót như mơ Mà đôi khi vẫn chẳng vừa lòng ai...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Ve vẫn kêu ran, trong vòm phượng xanh me. Màu đỏ chói, hắt nắng trời bức bối. Nhân Gian đợi, cơn mưa ngàn năm tuổi. Bạch Vân kia tụ một đóa tụ ngang trời......
Ừ em giận anh gã mù đi ngược lối nhưng trong tim em vẫn đợi anh mà Anh gã khờ cứ dõi mắt xa xa... nào biết cách chăm cành hoa hé nụ ngốc quá nhỉ không biết tâm vũ trụ...
Danh, Lợi, Tình ấy là đời Còn sống, còn sướng, ăn chơi đã nào... Bây giờ đất thấp, trời cao, Hàn huyên kể nỗi, bỗng dào mạch tương... Bây giờ đứng ngã ba đường, Lơ ngơ chóng mặt cứ chường mắt ra......
Đi chưa hết kiếp dại khờ, Thì đi tiếp nữa, tìm chờ dại khôn... Ai theo quỷ, bán linh hồn, Ai lên Thập Tự, dại khôn luận bàn... Ai người hữu sự đa đoan,...
Chắc tại anh ngộ nhận Nên xa càng thêm xa Cảm thông cùng thân phận Nghĩ người cũng như ta Đem trái tim khờ dại Tặng em ngày hôm qua Ngày hôm nay trở lại Thấy tình yêu phôi pha...
Sáng vừa tỏ mắt người, quốc lộ chật chen nghẹt cứng. Dòng người từ trên thành phố, Lũ lượt về quê Nơi vàng rộm lúa đang mùa......
Gió lạnh đầu đông… nhớ tấm áo phong phanh, hơi thở thành làn khói. Hấp tấp bước chân… đâu vội… mà vì đất ướt giá sương....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Cùng nhau lên phượt Cổng Trời chọn mùi Thắng Cố chấm xôi năm màu Đường rừng thông nhựa một nhau mặc ai xô đẩy giẫm đau ruột rà,...
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Người bỏ nhau đi Mùa thu dừng lại Đêm không qua ngày Người bỏ nhau đi Dòng sông thôi chảy Rượu nồng hết cay Người bỏ nhau đi...
Có lẽ thế, đời ta là sương khói quên yêu thương nhưng vẫn cứ yêu thương có không em, khi hứa suốt quãng đường anh Phạm Lãi, em Tây Thi khờ khạo.......
Cha mẹ sinh đàn con thơ dại Nuôi lớn khôn, giỏi gái tài trai Rừng cây hy vọng tương lai Hoa thơm trái ngọt mai này tuổi cao Giấc mộng thực, ai hay mơ hão...
Chuốt mãi lời ca vào giọt Suối, Để trong veo, cho gió hát lưng đèo. Chuốt mãi lời ca vào vách núi, Gió thông mài, cho đỉnh được chon von. Chuốt ấu thơ vào thân già chân thật , Giữa cuồn cuộn trôi,...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Thật ra đến hôm nay gã cũng không biết đã đi qua bao nhiêu con sông, bao nhiêu cây cầu. Mà không chỉ có gã bao người khác cũng vậy. Có ai biết một đời người biết được mình đã đi qua bao cây cầu, bao nhiêu con sông cơ chứ!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!