- Sáng tác mới
Cỗ máy thời gian lầm lũi Tháng năm vòng bánh xe quay Cuộc đời trở nên già cỗi Chẳng thể níu kéo từng ngày... Bất chợt nếp nhăn trên trán Khóe mắt hiện dấu chân chim Xương khớp ê ẩm nhắc bạn...
Con đường ấy ngày xưa ta đã bước Cũn cỡn như chú cún con thơ dại ven đường Cầm tay ngoại, lâu lâu dừng một bước Ngoai ngoái bóng chiều, chút bụi, dấu chân son... Con đường ấy choãi dần lên ngọn núi chon von...
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời Bao năm mê mải đường đời...
Biển sóng biển gió sóng chiều đầy ắp gió Sóng thương nhau theo gió vỗ yêu bờ; Ôi biển sóng biển gió xao xuyến đêm đầy sóng Gió ngất ngây tay gió đợi eo người......
Xúc động vỡ, tràn con tim nhỏ. Nước mắt thầy dâng, quyện ướt bờ mi. Hà đấy ư? Rồi Khuyên và Hùng nữa Em đứng trước nhà, thầy bỡ ngỡ, trong mơ? Nửa cuộc đời, thời gian trôi nghiến ngấu!...
Mặt Trời lặn ở phương Đông, Tràn ngập không gian, ran gà gáy, Xa xa tiếng cu cườm, Gọi ngàn mầm cây nảy, Chồi cứ non tơ theo óng ả tiếng chim......
Kín trời mây phủ mưa giăng Thương nàng Chức Nữ lệ tràn trời thu Ngân hà xa cách đôi bờ Yêu thương dồn nén vỡ òa ngày đêm Thấy đời chợt xót xa thêm Đường tình duyên phận chẳng bằng Ngưu Lang...
Đường chẳng như xưa, Lối cũ chẳng còn. Bến nước đầy vơi, Bùn lấm dấu chân son... Đêm ngửa mặt đếm sao, Mảnh trăng xưa đã rụng. Lục bình kêu bìm bịp,...
Nguyễn Trãi khép phòng văn, Rì rào mưa rắc gió. Gió rắc tím hoa xoan, Quốc khắc khoải kêu hè... Nguyễn Du mở cửa thư trai, Nhìn lửa lựu lập lòe. Nắng lóa trăng thanh, Bỏng rộp dấu chân ai?...
Trước biển cả bao la biết bao điều muốn nói, Muốn biến thành trăm sóng giỡn vô tư, Trước rập rờn những dợn sóng vô bờ, Ta muốn lang thang thành trăm ngàn ngọn gió ......
Thật bất ngờ và xúc động, một ngày đầu tháng 7 khi về thăm chiến trường xưa trên núi Bà Rá thuộc thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước, gặp gỡ nhà văn Bùi Thị Biên Linh – Hội viên Hội VHNT Bình Phước - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam - chúng tôi đã...
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Đã lâu rồi từ thủa ấy người đi lối về quê không thấy dấu chân về Con sông quê bao lần thay màu nước Dáng hoa xưa vẫn biền biệt phương nào....
Tôi về tìm tuổi thơ tôi Nơi quê cất giữ một thời tuổi thơ Những ngày vui vẻ vô tư Mày tao một đám sớm trưa nô đùa Những gương mặt đó hôm xưa Ly hương tứ xứ biết giờ nơi nao...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Ta ngược phố về cánh đồng lặng gió Phải nơi đây thuở tơ mềm ngọn cỏ? Châu chấu xanh, Cào cào vàng, Lúa mẩy vàng, Nhon nhón ngóng mắt ai. Tìm đâu cái thuở một hai, Ngồi bệt gốc đa đầu làng, Rập rờn sóng lúa mênh mang... Chạy mãi lên trời, sim mua Yên Mã...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Tôi nhìn lại dấu chân mình trên cát Dấu chân tôi chồng lên dấu chân người khác Vừa đi qua trên cát sớm mai này Trong những dấu chân kia Bao niềm hân hoan của những cặp đôi hạnh phúc?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!