- Sáng tác mới
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Ma phủ vi châm (tiếng Hàn 마부위침 tiếng Hán 磨斧爲針 - Ma phủ vi châm). Ở đây, ma - mài, phủ - cái rìu, vi - làm, châm - kim. Câu này có nghĩa đen là mài rìu thành kim (도끼를 갈아 바늘을 만든다), tiếng Việt cũng có câu rất quen thuộc là "mài sắt nên kim"....
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Nhất định nhịn và chịu thiệt thòi. Vẫn có câu rằng nhịn là một đức tính, tuy nhiên nhịn chỉ giúp hoá giải nhất thời xung đột chứ suy cho cùng nó chẳng giúp gì cho chữa lành tâm thức của một ai cả....
Bao giờ Anh gặp được em Nợ duyên hôm ấy Ban đêm hóa ngày Bao nhiêu kẻ Bị đọa đày Trong ngục tối Ngỡ mình bay giữa đời...
Em đến trường vui lắm Có mẹ dắt bàn tay Nắng hòa reo khúc nhạc Chim hót cùng sớm mai Lớp màu xanh như mây Bảng đen huyền, phấn trắng...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Chiều Hải Vân mây giáng Hải Vân Quan ảo mờ Đất trời mơ trong mộng Người mộng mơ thẫn thờ Em Hải Vân mây giáng Trao xuân hạ thu đông...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Thấy người con gái xinh đẹp thế Ta thấy hồn ta chợt tái tê Em vui sang chảnh nơi phố thị Ta gã bất tài ở chốn quê Biết chẳng bao giờ bên...
Ước gì có được một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Cá khô, muối đỗ, dưa cần Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi Bao năm bươn chải với đời Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày...
Bao năm rồi tôi không gặp bạn? Đôi mắt nào vẫn tròn lung linh sáng Chiếc răng khểnh, nụ cười tươi duyên dáng Sóng xô về, nỗi nhớ mênh mang. Tuổi thơ nào mình đến lớp dênh dang Con đường làng, tre xanh, đất trắng Nắng thu vàng, thơm như thị chín...
Đường lên hun hút ngàn trùng nhấp nhô đỉnh núi trôi trong sương mờ Quả pao ném thủng miền chờ bồng bềnh đá nổi nhịp mưa nghiêng chiều, Gom mùn tích đất ấp iu...
Mẹ tựa cửa nhìn theo Đồi chè hiu hiu gió Mấy năm rồi vẫn thế Hết kỳ nghỉ con đi Quẩn quanh chẳng nói gì Nghèn nghẹn chào không rõ Ngõ mòn chân thuở nhỏ...
Tiền đưa cho chùa, đền vẫn gọi là tiền công đức, ý là hành vi đó tạo công đức. Đã làm việc thiện thì nên vô tư, không cầu báo đáp, cho đi mà gọi là "công đức" thì đã dính tâm truy cầu rồi....
Anh hỏi thăm cô gái nhà cụ Uân Nghe họ nói vừa duyên vừa tài giỏi Mắt như mùa thu dập dờn sông nước Tóc dài đen, tay trắng, da thơm "cô ấy đi chơi, xin anh đừng hỏi"...
Hôm nay ngày lễ Tình Nhân Nhớ Linh mục đã nhiều lần se duyên Bỏ qua luật lệ cường quyền Tù nhân được rửa tội nên vợ chồng...
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ . Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách, nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa...
Vào Xuân tạm biệt gió hoang cuống xanh phiến lá cưu mang lộc đài Giấu lòng giám tỏ cùng ai phận riêng con gái đợi hoài, thế thôi! Cau non vừa mũm mĩm ơi...
Tôi có sở thích ngắm Từng cách nở của hoa Bông kia trông đằm thắm Bông này thật kiêu sa... Hoa chẳng khác thiếu nữ Người duyên dáng, trinh nguyên Nét tinh khôi chế ngự...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!