- Sáng tác mới
Ước gì có được một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Cá khô, muối đỗ, dưa cần Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi Bao năm bươn chải với đời Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày...
Chiều cuối năm tất bật Ùa đến khắp mọi nhà Người chăm cây vườn mới Ươm thêm nhiều sắc hoa Nhà nào cũng gói vội Bánh tét và bánh chưng Phố phố cúng cuối năm...
Xin hãy là giọt nắng vô tư, Cháy mải miết như ngày không bao giờ tắt. Gửi sắc vàng vào mây lam núi biếc. Yêu cuộc đời, non nước trong xanh. Yêu thân mình - giọt nắng long lanh!...
Đông lặng thinh, Tinh khôi từng giọt nhỏ. Giọt yêu thương Giọt vương nỗi nhớ Giọt ngây thơ Giọt nặng nghĩa tình. Cây trĩu mình...
Ngượng ngùng vụng trộm tỏ duyên để cho chống chếnh trôi miền cô đơn Đánh rơi gánh nghĩa lưng còng mải mê vẹt gót tủi hờn vàng thau, Đời người mấy khác chẽ cau...
Em nhìn kìa, Canada Rừng và Biển đã đẻ ra đất này Một chiều ta đã đến đây Mang thêm một giọt nắng ngày thu đi...
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!...
“Đường về” (*) xa thật là xa Vô vi mà lại rộ hoa Ưu Đàm Con thuyền Bát Nhã rẽ ngang Đậu trên Bến Giác xa làng vô minh. Ô hay cái thói hữu tình...
Lãng đãng bóng em Sài Gòn mưa rồi lại nắng Anh ân hận một ngày ta xa vắng Em cứ thầm thì tìm giọt nắng đôi môi Thì lại thôi, bởi xa xôi chỉ là giả thuyết Anh sẽ biết điều mà em đã biết Hai chúng mình...
Đọc hết cả ba chiều cuốn sách GIỌT NẮNG VÔ THƯỜNG một mạch trong đêm Trút bỏ lo toan trút bỏ ưu phiền trở thành khách trên thuyền CHÂN THIỆN NHẪN Ai đếm được bao nhiêu Sông Giận...
Những dòng sông hoa, trôi về đâu Có cánh ong bay theo mải miết Ngời ngời sắc hoa ủ giấc mơ đọng mật Cánh nhỏ yêu thương tin cậy ngợp vào....
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
mưa đầu mùa xẻ đôi chiều bất chợt giọt nắng vàng óng ánh sắc thủy tinh như hạt châu trôi theo gió vô tình mơn trớn nhẹ gội đầu cho đỉnh thác... ríu rít đùa vui lũ chim rừng xào xạc...
Buổi sớm dịu dàng tháng Sáu Mơn man mươn mướt lá lay Vấn vương một chùm phượng tím Lặn vào nỗi nhớ đong đầy…Con phố mơ màng tỉnh giấc Người xe chầm chậm thong dong...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Một đời mấy đận qua đây! Cứ thèm được nép tán cây Đền Hùng. Bâng khuâng ngay tự sông Hồng. Đường về Đất tổ thơm bông bồ đề. Bánh dày ngào ngạt hương quê. Cây xanh tỏa mát bốn bề không gian....
Mầm Phượng non mới nhú màu xanh, Hẹn ngày mai hoa đỏ trĩu cành, Gọi tiếng chim trưa hè thánh thót, Gọi cái ngủ ngày đến với bé trong nôi....
Tôi đếm từng giọt nắng Cuối ngày rớt trên vai Con đường nào chia hai Dòng sông không trở lại Ôi những ngày khờ dại Cánh diều hè đứt dây Tạm biệt những hàng cây Trong sân trường năm ấy...
Sáng ngày 6/3/2023, trong buổi lễ Tổng kết 15 năm thực hiện Nghị Quyết 23 về Văn hóa nghệ thuật tại hội trường Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Bình Phước, nhà văn Bùi Thị Biên Linh...
Sáng ngày 5/3/2023, trang mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn) đã tổ chức lễ ra mắt tác phẩm thứ 6 của mình mang tên DUYÊN, được Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành vào tháng 2 năm 2023....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!