- Sáng tác mới
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Tôi và em như hai giọt nước Treo so le, hai cọng rạ, mái tranh nghèo Thấp thỏm lo âu, trận gió buốt, giữa đêm thâu Vài chấm mưa phùn, thêm vào nằng nặng...
Nỗi nhớ nào còn thắp lửa trên cây Còn rụng tím lối về đầy kỷ niệm Tháng Tư sang như một lời ước hẹn Sao vẫn dùng dằng vương vấn tháng Ba ơi....
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng...
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Sắc nào đỏ thắm thôn quê Tháng Ba thắp lửa triền đê bao đời! Cây cao, bóng cả in trời Màu hoa dệt giữa tuyệt vời sắc xanh....
Em đi rồi, dẫu mùa xuân có đến Mưa bụi bay ngơ ngác bên thềm, Căn phòng nhỏ quạnh hiu, trống vắng Anh thì thầm những ý nghĩ không tên....
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng...
Người đồng cảm với bạn Nói ít nhưng hiểu nhiều Đâu cần phải giải thích Cũng cảm nhận mọi điều... Tri ân, tri kỷ ấy Từng trải qua yêu đương Từng chạm nhiều thất bại Va vấp giữa đời thường......
Một sớm mùa mưa năm 1991. Khi ấy, tôi mới chuyển vào Sài Gòn được gần ba mùa nắng. Phạm Quang Trung, bạn cùng học với tôi hồi cấp 3 ở quê, lúc ấy đang làm ở Bộ Thương mại, đi chiếc xe máy Honda 67 đỗ xịch trước...
Ba mươi năm xa vắng Không hẹn ngày trở về Thời gian trong đằng đẵng Thương nhớ và tái tê... Nơi thế giới cực lạc Cha tịnh độ, siêu sinh Cõi trời là tín thác Con hồi hướng tâm linh......
Bữa ấy hoa Xoan đã vào thơ, Xuân muộn, phòng trai vẫn khép hờ... Khách tục đến thềm, rêu xanh không tiếp. Thoáng thoang, muôn muốt, mưa bụi rây......
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Nơi tôi sống, những con đường tươi lá. Hoa dệt trời, đua nở, tiếng chim ca. Nắng vừa ươm, thơm hương cả mái nhà. Theo tiếng gió, hoa dịu dàng buông sắc....
Bao giờ Anh gặp được em Nợ duyên hôm ấy Ban đêm hóa ngày Bao nhiêu kẻ Bị đọa đày Trong ngục tối Ngỡ mình bay giữa đời...
… Ngày xưa có con hổ Bạn với một con rồng Chuyện nghe thật lạ lùng Nhưng ngày xưa đã thế Hãy lắng nghe tôi kể Chuyện con hổ và rồng... * ... Thuở ấy ở trong rừng Có một con hổ xám Và tít tận trời xanh Có một con rồng trắng....
Chỉ có hoa và cỏ cùng một con đường thưa thớt nắng rơi Chỉ có mình em ngồi lại chốn chơi vơi Tiếng hò lơi tắt lặng giữa dòng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!