- Sáng tác mới
Hôm qua Ma đến sân đình uống bia tán chuyện linh tinh trên đời mới hay Ma cũng khóc cười cũng yêu cũng ghét như người trần gian...
Mùa Xuân vừa chớm qua cầu Hạ vàng đã thắm sắc màu thời gian Buổi trưa bìm bịp kêu vang Hoa mướp dệt nắng phơi vàng góc sân...
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
Bao năm rồi tôi không gặp bạn? Đôi mắt nào vẫn tròn lung linh sáng Chiếc răng khểnh, nụ cười tươi duyên dáng Sóng xô về, nỗi nhớ mênh mang. Tuổi thơ nào mình đến lớp dênh dang Con đường làng, tre xanh, đất trắng Nắng thu vàng, thơm như thị chín...
Nếu hôm qua bạn đã sống thiện lương Không ganh ghét và không đố kỵ Luôn học hỏi và luôn chăm chỉ Thì hôm nay bạn đã có đủ đầy Chưa hẳn là tiền mà kiến thức trong tay...
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
Chị ơi 66 mùa xuân (*) Tươi như mai nở Thắm như cánh đào! Mớl ngày nao đêm thi Rạch Giá Chị hát dân ca "người ở đừng về" Giọng trong trầm ấm thiết tha Tóc dài, sơ mi trắng Tinh khôi mượt mà....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
"Hình như ta đã nhiều lần gặp nhau ở đâu thì phải" => "anh muốn mình gần gũi hơn". "Liên lạc sau nhé" => "đừng có ngóng nữa". "Em đi đây" = "hãy giữ em ở lại đi anh"....
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Cuộc sống không cho phép Ta sửa lại những gì Làm sai trong quá khứ Nhưng nó cho phép ta Mỗi ngày sẽ sống tốt Hơn là ngày hôm qua...
Kobe có lần hỏi: "Người sống được bao lâu?" Bố Thụy mỉm cười nói: Một trăm tuổi...then go! ("rồi đi ") Hôm qua bố sinh nhật Tròn ba sáu tuổi rồi!...
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Sáng hôm qua, ta là đứa trẻ Hát vu vơ Tung tăng trên phố Đuổi lá theo hè.. Heo may về, Xào xạc nắng vàng hươm. Chiều muộn rồi, Nắng thoang thoảng mùi hương......
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Ơi bến quê tên nôm đò Đún Sông Tiên Hưng nước đứng thẫn thờ Thời trẻ trâu lem luốc bụi bờ Mà hưng thịnh gái nàng tiên một thủa Hoa bèo bồng tím khoe sắc nở Lênh đênh tần số nhớ đêm ngày...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Tự thằng tự phược (tiếng Hàn 자승자박 tiếng Hán 自繩自縛- Tự thằng tự phược). Ở đây, Tự - tự mình, thằng - dây thừng, phược - trói buộc....
Sấm vang động, Mưa đổ ào, Sét khét lẹt, Chớp nơi nào lóe sáng... Bỗng dưng, giông gió tan hoang, Bỗng dưng trời thắm, Mây vàng lại bay... Bỗng dưng mũm mĩm bàn tay, Hình như con trẻ thơ ngây nhìn mình....
Mấy triệu năm, Mặt Trời vẫn không già. Trên cung Quảng, Hằng Nga thêm tuổi ... Bên gốc đa xưa, Lá sen nõn che đầu. Chăn ở đồng xa, Làng vẫn bắt mất trâu,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!