- Sáng tác mới
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Gió buốt mưa dầm, Chân lấm đất, Mẹ ra đồng cấy nhánh mạ non. Lá xanh run chìm trong nước ruộng. Cái lạnh rùng mình, Sự sống gặp nhau. Con ở xa chót vót non cao Khoan La San* Rét đằm sâu, sương phủ....
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Có 1 ông thầy chùa mà ai cũng biết là ai hướng dẫn tỉa chân hương dịp cuối năm, ý chính là (1) tỉa hằng ngày, không cần đời dịp ông Công ông Táo, (2) tỉa thì để lại ít chân nhang cho có tính tiếp nối, Phật tử tại gia để 3 chân,...
Chỉ tuổi thơ Là Tết mãi ta rùng mình Chợt hãi Bao nhiêu năm rồi Chôn chặt Tết quê Bao nhiêu năm rồi Chuyến đò xuyên sương khói Nước sông La Sừng sực những hương nồng Mẹ Ba mất rồi Ông bà ngoại mất rồi...
Chiều cuối năm tất bật Ùa đến khắp mọi nhà Người chăm cây vườn mới Ươm thêm nhiều sắc hoa Nhà nào cũng gói vội Bánh tét và bánh chưng Phố phố cúng cuối năm...
Đồng hương gặp ở nơi này. Mà nghe chua xót... đắng cay bội phần. Chào nhau...trong nỗi âm thầm... Nén nhang nối giữa hai phần âm dương... Khấn người...người cứ lặng im....
Tháng bẩy âm lịch là một tháng có nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt. Tháng bẩy còn có tên là: tháng Vu lan, báo hiếu cha mẹ, tháng xá tội vong nhân, tháng cô hồn, tháng ngâu......
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Em có về tìm lại dấu xưa D1 thân thương, một thời trẻ dại Một thời Me Xanh, một thời thân ái Bốn năm qua ta gửi lại nơi này! Em có nhớ về Ngày ấy, nơi đây Lớp chúng mình Bốn Mươi Sáu đứa...
Anh lên đường khi tròn tuổi hai mươi Chia tay chị bên dòng sông quê mẹ Vượt Trường Sơn anh vào nam đánh Mỹ Cánh cửa đêm đêm khép đợi anh về...
Em cứ khảm mình vào bức tường trắng xóa, Phòng học đêm khuya thoáng hương trầm, Dòng chữ xanh quờ quàng viết vội, Từng nét mong manh thưa thớt tiếng chuông ngân......
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Tôi mê Lan quá, rồi Bà Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan Hôn Bà trong mộng lan man Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi...
“Vui như Tết”. Câu thành ngữ mà tôi tin ai cũng đã từng nghe từng nói một lần trong đời ấy là nói về Tết cổ truyền, tết âm lịch. Thời ấu thơ, ngày Tết vui là đúng lắm rồi, được ăn ngon, được mẹ mua cho quần áo mới được nghỉ học và...v.v....
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Tảng đá mài dưới chân tường chùa Keo Khách vãng cảnh chẳng mấy ai nhìn tới Người thợ xưa mài vụm, mài chàng vào đấy Đẽo gỗ sến, gỗ lim dựng dậy cả ngôi chùa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!