- Sáng tác mới
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Sau tháng năm vất vả Vật lộn với mưu sinh (Nói oai là "sự nghiệp") Ta chỉ muốn an bình... Về hưu chính là lúc Dư dật quỹ thời gian Để có thể tận hưởng...
Tháng Ba em luôn thật nhiều kỷ niệm Nhiều vui buồn nhiều vất vả tháng năm Rồi một ngày gió lay cửa ghé thăm Mang theo nắng Tháng Ba đầy ấm áp...
Chỉ mùa xuân mới hiểu tim em còn thổn thức Bao non tơ, em gói nỗi dịu dàng Chỉ mùa xuân mới hiểu em đa mang Vẫn khao khát những tháng năm tuổi trẻ....
Gió lùa cổng kẹt nhẹ êm ngỡ em vào ngõ dáng mềm gấp cua Ngày Xuân đi thắp hương chùa bỗng dưng lộc nõn bụi mưa chắn đường Giữ khô tránh ướt thẻ hương...
Cỗ máy thời gian lầm lũi Tháng năm vòng bánh xe quay Cuộc đời trở nên già cỗi Chẳng thể níu kéo từng ngày... Bất chợt nếp nhăn trên trán Khóe mắt hiện dấu chân chim Xương khớp ê ẩm nhắc bạn...
Valentin, nếu không anh Ngay cả những nhành hoa đẹp nhất Ngay cả sô cô la mật ngọt Cũng không thể cho em bớt cô đơn Điều gì sẽ xảy ra nếu không anh Tất cả tháng năm Anh bên em với trái tim Nồng nàn, thắm đỏ...
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Thực ra, qua quá trình biến đổi ngôn ngữ, chữ Niên đã biến âm thành tiếng "Năm" trong các từ Năm Mới, Trăm Năm, Năm Tàn Tháng Tận... của người Việt Nam mình....
Lộc nõn về trên cây, Muốn với tay hái lấy, Sợ gió Xuân đau lòng, Lá sao non lạ vậy? Hái lộc ngày đầu năm, Như bản năng xưa nay. Cành lá nõn lẩy bẩy, Phút nín lặng trên cao......
Cuối cùng ai mấy về giời Áp tai nghe lấy một lời ngàn năm, Cần cù thành một bản năng thật hiền như đất mà trăn trở lòng! Gieo câu tục ngữ trên đồng Hoa gạo rụng xuống hạt vừng đem tra...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Mưa chuyển mùa thay cho lời tiễn biệt Thu úa vàng ướt lạnh tháng Mười Hai Ôi thời gian trôi quá mau! Mải miết... Tự đáy tim khô khốc tiếng thở dài... Mây với gió hóa mưa vần vũ Lứa chúng tôi tháng năm ngắn, ngày dài......
Gió lùa cổng kẹt nhẹ êm ngỡ em vào ngõ dáng mềm gấp cua Sớm rằm đi thắp hương chùa bỗng dưng trời đổ cơn mưa chắn đường...
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ......
Chỉ muốn khóc thôi, Tớ lại nhớ bạn rồi Chiều xứ nóng, mưa có còn rối cỏ? Vườn vẫn xanh một màu, hoa vẫn đỏ? Có bao điều thời gian chưa kịp ngỏ Nay bạn về, thu có biết xôn xao?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!