- Sáng tác mới
Nhà có hai anh em. Lần ba uống rượu say, chơi trong đám bài, cãi lộn, bị người ta đấm một quả vào mặt, ngã vật vào tường, ai cũng tưởng con bạc ngủ. Đám bạc tan nghe người ta kêu, má kêu xích lô đến đón....
Một sớm mùa mưa năm 1991. Khi ấy, tôi mới chuyển vào Sài Gòn được gần ba mùa nắng. Phạm Quang Trung, bạn cùng học với tôi hồi cấp 3 ở quê, lúc ấy đang làm ở Bộ Thương mại, đi chiếc xe máy Honda 67 đỗ xịch trước...
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Ngày 10/01/2023, Hiệp hội những người đào sâm truyền thống của Hàn Quốc (한국전통심마니협회*) đã công khai ảnh 1 củ sâm núi tự nhiên nặng 415gr do một du khách leo núi chụp được tháng 11/2022 tại vùng núi giáp ranh giữa huyện Hwasun (화순군) và thành phố Suncheon (순천시), tỉnh Jeollanam (전남)....
Năm Nhâm Dần đã qua, xuân Quý Mão đang tới. Giữa thời khắc chuyển mùa, lòng người không khỏi bâng khuâng xao xuyến khi nhớ về một thuở xa xưa, thuở vạn vật nhất linh cùng những hồn người muôn năm cũ...
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Có một ngày nào mình rời Tam Giới, Ngoài cõi Ngân Hà căng mắt kiếm tìm, Một nguyên tử li ti, Le lói chút bình minh... Cả hệ Mặt Trời sao thảm thê đến vậy? Trái Đất kia cứ quay tít vô hồi,...
Sau ngày đất nước liền một dải, u tôi nhận được tin chú tôi còn sống, hiện cư ngụ ở Sài Gòn. Tôi, một Việt kiều ở Pháp, đã trở về Việt Nam tìm chú, và từ đó đến nay, tôi đã về nước bốn lần....
Có một ngày nào mình rời Tam Giới, Ngoài cõi Ngân Hà căng mắt kiếm tìm, Một nguyên tử li ti, Le lói chút bình minh... Cả hệ Mặt Trời sao thảm thê đến vậy? Trái Đất kia cứ quay tít vô hồi,...
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!