- Sáng tác mới
Ngộ thân hèn đớn dại ngu Chí Linh tìm đến Thầy Chu sửa mình Muốn thành liêm chính phân minh Muốn bừng khát vọng vươn lên làm Người Bút thơm mực mới chữ tươi tim rung tứ lạ sáng ngời thăng hoa...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Triều ròng nước rút về khơi bâng khuâng bến tiễn chân người chiều qua gót nâu trũng bãi cát ngà lang thang vỏ ốc, người ta lượm rồi Kế sinh tít tắp chân trời gạn tìm trong gió tiếng khơi vọng về...
AN nhàn là "địa trung tiên" LẠC nơi trần giới giữa miền nhân gian. TỰ ta danh lợi chẳng màng. TẠI ta-bà có Niết-Bàn trong tâm....
Tới bất cứ nơi đâu cũng nghe người ta khoe Xứ sở ấy đất địa linh nhân kiệt Trớ trêu thay cho những điều ta biết Đất nước nghèo lệ dân mắt đỏ hoe Xứ nguyên khí gió Lào khô sỏi đá Người dân quê phiêu bạt khắp mọi miền...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Anh Không trách Khi em chở hoàng hôn Vào nỗi nhớ của anh Chở Cả dòng sông tuổi học trò Vào bến bờ câm lặng Chở Cả mùa thu vàng Đầy nắng lên trời Nhưng Anh sẽ trách Và sẽ trách suốt cuộc đời...
Nàng Tây Thi soi gương bên dòng sông Trữ La tên hiệu Trầm Ngư có từ bấy cá lặn chìm, không quẫy trăng thẹn mình lẩn vào mây xa...
Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Cây mải xanh. Hoa bận đưa hương Quả còn nghĩ chát, chua, dịu ngọt Anh hoá kẻ si tình ẩn nấp Trong khu vườn hồi hộp đợi chờ em....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Nhắc đến hình tượng “gieo Thái Sơn”, những người từng đọc “Chinh phụ ngâm” hẳn còn nhớ bốn câu thơ này: Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Thuở nhỏ, tôi mê đi hái tầm xuân. Bây giờ tìm tầm xuân không dễ. Còn nhớ ở miếu làng gần đình Cổ Nhuế có một bụi tầm xuân, tôi thử đến tìm. Tự trách mình trí nhớ lá khoai, thấy đường mở rộng, nhà cửa vài ba tầng mọc lên san sát, quên cả lối xưa, thở dài đi ngược về Chèm…...
Có nhiều người trong chúng ta biết về bài thơ HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ của nhà thơ Đường theo trường phái Đạo Gia là Hạ Tri Chương. Hạ Tri Chương (659 - 744), là người Vĩnh Hưng, Việt Châu (nay thuộc huyện Tiêu Sơn, tỉnh Chiết Giang). Ông đỗ tiến sĩ năm 695, sống và làm quan ở kinh đô Trường An trên 50......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!