- Sáng tác mới
nơi ta được sinh ra đất mẹ miền Trung khô cằn sỏi đá rễ khoai lang, dĩa cà dăm bảy quả là nguồn sữa quê hương nuôi sống cuộc đời người...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Bếp than hồng Em lùi khoai lang tím Gối chăn nồng Em nướng chín đời anh Khoai sao chín Mà anh thì xanh lại Em vùi mê Vào da thịt của mình...
tuổi lên năm theo anh trốn cha ra chơi phố huyện lần đầu phát hiện vũ trụ: ở bên ngoài căn nhà đất của cha, có thực một thế giới bao la ở bên ngoài ngọn đèn dầu của cha, có thực những hàng đèn đường quyến rũ...
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Không hiểu sao hễ cứ tắt ánh mặt trời là lòng lại thấy bồn chồn muốn trở về nhà, dù biết chắc mình sẽ là người đầu tiên mở cổng. Giờ này, cầm chắc con đi học thêm vẫn chưa về, còn chồng thì đang cụng ly với mấy ông bạn vàng ở một quán cóc nào đó....
Quê hương ai hỏi là gì? Với tôi nơi ấy là khi nhớ về Nhớ Bà ngoại đội nón mê Dẻo như mây gánh cả về chợ phiên Nào ngô, nào lạc, đỗ đen...
Ngày nhỏ, mỗi khi đi học về, tôi phụng phịu từ ngoài ngõ, cái tật bụng đói là mặt bí xị ra. Nhất là nhìn vào mâm cơm chỉ thấy trơ ra đĩa rau muống luộc với bát mắm cáy....
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Gió lạnh đầu đông… nhớ tấm áo phong phanh, hơi thở thành làn khói. Hấp tấp bước chân… đâu vội… mà vì đất ướt giá sương....
Bố mẹ tôi là xã viên hợp tác xã nông nghiệp lại đông con (tôi có 6 anh em) nên gia đình tôi vốn nghèo. Trong làng thường các gia đình chỉ cho con đi học hết cấp hai rồi ở nhà đi làm công điểm, chỉ có một số ít cho con đi học cấp ba....
Gió chạy nhanh cùng lá Thắm cả một chiều vàng Góc phố kia than đỏ Thơm ngọt mùi khoai lang Lạnh luồn qua áo mẹ Run tay khép khăn choàng Sợi len màu gầy guộc...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Nhà tôi cách bờ sông Ngàn Phố khoảng 100 m. Làng tôi thuộc miền hạ Hương Sơn, là vùng đất thấp nên gần như năm nào cũng ngập lụt. Ngày ấy, cứ vào mùa lụt là bọn trẻ chúng tôi thích lắm....
Vậy là đã 40 năm ngày rời xa Trường cấp III chuyên Phan Bội Châu (Nghệ Tĩnh) thân thương. Chưa được gặp lại thầy cô, bạn bè như mong ước nên đành nhớ và ghi lại vài câu chuyện ngày xưa ấy…...
Một thời canh cánh còn mang bát cơm chưa trắng khoai lang thậm thì Mẹ khuyên học để thoát ly kiếm cái sổ gạo cái bìa thực đơn...
Có lúc muốn được như đứa trẻ lên ba, Ngọng nghịu nói những điều vừa tập nói. Líu lo ca, nhìn chim hót trên cành... Có lúc muốn như trẻ lên mười,...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Từ ngày vực dậy Xẩm quê Ca dao truyền miệng nối bè bèo sen Ao đình váng nước chua phèn Tiếng phách tiếng nhị ủ men nảy mầm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!