- Sáng tác mới
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
- Có chuyện gì mà mặt mũi ỉu xìu nhăn nhó thế kia, lâu nay bận gì mà giờ mới thấy mặt. Vào đây làm ván cờ rồi nhâm nhi ấm chè Thái tớ vừa mới pha. - Cờ quạt gì đang ấm ức mấy ngày nay rồi đây, cả năm mới có ngày đàn ông mà gặp ngay chuyện xui xẻo....
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Ơi bến quê tên nôm đò Đún Sông Tiên Hưng nước đứng thẫn thờ Thời trẻ trâu lem luốc bụi bờ Mà hưng thịnh gái nàng tiên một thủa Hoa bèo bồng tím khoe sắc nở Lênh đênh tần số nhớ đêm ngày...
Một ngày tòa mệt mỏi đêm làm một giấc say Mơ một cơn mơ đẹp Tự nhiên mình biết bay Cứ giang đôi cánh rộng bay qua phố qua làng Đất nước thanh bình thế...
Không nỗi khổ nào khuôn mặt giống nhau Có người khổ cả đời vì khổ sở Thiếu áo, đói cơm, cửa nhà tạm bợ Con cái nhóc nheo, công nợ ngập đầu Lại có người quá khổ vì sướng quá...
Con kiến ngốc nghếch sẽ luôn tự ti thân hình nhỏ bé của mình và ước có thể chạy nhanh như hươu kia, Con kiến sáng suốt là con kiến luôn tự hào vì tự biết bám cơ thể bé nhỏ lên thân con hươu để có thể chạy được nhanh. Kẻ ngốc buồn phiền về điểm yếu của mình, người thông minh thì đi tìm điểm mạnh của......
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân...
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm...
Với mối quan hệ người với người, ngẫu nhiên gặp, rồi để ý nhau, đấy là Duyên; nếu biết vun vén cho nó, đấy là Phận. Gặp 3 lần sẽ để ý tới nhau, gặp 5 lần sẽ mở lòng, gặp đến 7 lần tự khắc cảm thấy gần gũi....
Ở nước Nhật, Mùa lá xanh lá vàng lá đỏ Lá cỏ cây tự nhiên hóa thành hoa Người già bỗng rộn ràng như trẻ nhỏ Lữ khách ngỡ ngàng tưởng ở trong mơ...
Đã từng này tuổi, ta vẫn nước mắt ngắn dài mỗi lần chia tay Mẹ. Vẫn tâm trạng ấy, lên tàu, rời xa khuôn mặt nâu sạm, thoảng màu lá úa, giọng nói đục khàn của mẹ già là lòng lại trống trải, tựa như cánh đồng trơ đất sau vụ mùa....
Những nếp nhăn trên trán hằn sâu như rãnh cày ánh mắt thì trầm đục Gã buồn hay vui đây ? Cái miệng đang mím lại Hình như Gã muốn cười Nhưng nụ cười không nở...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!