- Sáng tác mới
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Anh hỏi thăm cô gái nhà cụ Uân Nghe họ nói vừa duyên vừa tài giỏi Mắt như mùa thu dập dờn sông nước Tóc dài đen, tay trắng, da thơm "cô ấy đi chơi, xin anh đừng hỏi"...
Bài thơ đầu em viết cho anh Là câu thơ gắn tình chồng vợ Câu thơ mỏng, lời yêu em ấp ủ Nhắn nhủ đêm thâu, mãi không nói thành lời. Bài thơ đầu như cánh buồm no gió Căng tràn sức sống tươi xanh...
đó là ánh trăng thấm đẫm thời gian mặt trăng lờ nhờ ẩm ướt cánh lá trong đêm lướt thướt hờn trăng không tỏ hết mình trăng tháng Giêng lặng thinh không hát những lời mơ mộng nữa...
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Đàn ông vốn rất tốt Khi làm chủ gia đình Với vai trò trụ cột Cho vợ nương tựa mình Cả sức lực, tiền bạc Cả tinh thần anh minh Luôn sẵn sàng gánh vác Những công việc gia đình...
Từ cửa sổ nhìn ra Khung trời hồng và vòm mây tím Anh ở đâu trong rộn rã bước chân người Em đã quen với khúc giao mùa Bản xô nát người nghệ sĩ biểu diễn...
Nhớ thuở xưa nhà bạn cạnh ngôi trường Giữa nắng trưa tôi ghé nhà xin nước Tôi xa quá, nhịn không qua cơn khát Bạn bước ra mời lưng một bát nước mưa...
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Ông Chung Ju-yung, cố Chủ tịch và là người sáng lập tập đoàn Hyundai có khá nhiều câu nói nổi tiếng. Lời hay (좋은 글) giới thiệu 16 câu trong số đó.1. Bởi cứ nghĩ tại số nó đen nên đâm ra số nó đen thật. 2. Không biết đường thì hỏi đường, không có đường thì tự mở đường mà đi....
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Liệu có gì có thể chữa được 19 "bệnh" về Yêu 1. Ghen Là biểu hiện mang tính bản năng khó che giấu khi thấy người mình yêu, thích đang ở cạnh người khác. 2. Quyến luyến Lúc đầu thì muốn tìm hiểu về người ấy, sau rồi, càng ngày thì lại muốn biết...
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!...
Tôi là anh lính phục viên Một tay gửi lại ở trên Cao Bằng Về trường học tiếp mấy năm Tình cờ gặp một búp măng mới vào Da em trắng, dáng em cao...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Tất cả cũng chỉ vì yêu Tối ngày suy nghĩ sao chiều lòng em. Bật kênh bóng đá em xem Hồng xiêm, mít, ổi anh đem đầy nhà. Đi đâu chẳng dám la cà,...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!