- Sáng tác mới
Trà và Thiền thì có lan quyên gì với nhau không? Tùy ạ.1. Mục đích của Thiền là để hiểu về cái gốc (bản thể) tự nhiên của cơ thể, tâm trí. Sau khi hiểu rồi thì đưa chúng (cơ thể, tâm trí) hướng về với cái gốc tự nhiên đó....
Hạnh phúc, suy cho cùng là cảm giác chứ không phải điều kiện. Cùng sống trong một nhà, một cơ quan, có người thấy hạnh phúc, có người không....
Hạnh phúc là gì nhỉ? Hạnh phúc ở đâu xa? Rất nhiều điều bỏ phí Nếu mải đợi đến già... Hạnh phúc đơn giản nhất Người đã khiến ta cười Thậm chí khi ta khóc...
Rồi một ngày em sẽ hiểu ra Nước biển không xanh như ta từng biết Thăm thẳm xanh là độ sâu từ đáy nước Là sắc trời in mây với gió thanh bình...
Ấy là mưa vừa kịp lúc vào xuân Gió giăng giăng kín trời bạc trắng Cây náo nức cựa mình rưng rưng búp lá Đất lâm râm mở lối hạt lên mầm...
Người xưa bảo, muốn thành công, phải đạt đủ 3 điều kiện là Thiên thời Địa lợi Nhân hòa (天時 地利 人和, 천시 지리 인화). Có lẽ ai cũng hiểu Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa nghĩa là gì rồi....
Ở châu Á nơi nào cũng gặp sen. Nhưng sen trong băng thì mới gặp một lần. Đó là khi tới thăm Yihe Yuan (Di Hòa viên). Đây được mệnh danh là Cung điện mùa hè (Summer Palace) và cách Beijing khoảng 15 km về phía bắc...
Duyên là ăn ở nết na Đoan trang thùy mị thật thà vui tươi Duyên là khiêm tốn tuyệt vời Sâu tâm hồn sống thảnh thơi nhẹ nhàng Duyên là tâm trí mở mang...
Đêm mưa ướt Gió về từ kiếp trước Người đàn bà Ướt sũng nửa đời mưa Nước mắt ướt Cả làn mi cũng ướt Tóc bết nước mưa đời...
Tự thằng tự phược (tiếng Hàn 자승자박 tiếng Hán 自繩自縛- Tự thằng tự phược). Ở đây, Tự - tự mình, thằng - dây thừng, phược - trói buộc....
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân...
Vẻ đẹp đích thực của hoa Sơn Trà không phải là khi hoa đang nở rộ, mà ngược lại, là khi nó bắt đầu lìa rụng khỏi cành. Chứng kiến vẻ đẹp rực rỡ một thời ấy,...
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân...
Mọi sự đều theo quy luật "Cái của Khi đó vốn chỉ là của Khi đó". Giống như sự suy tư của Khi đó không phải là khổ tâm của Bây giờ vậy. Nụ cười của Khi đó cũng chẳng phải là niềm vui của Bây giờ, nó chỉ có giá trị là một ký ức thuộc về Khi đó, Lúc đó mà thôi....
Làm ly cà phê Hãy cứ làm một tách cafe Không sở hữu gì ngoài ánh sáng bước đi. Nếu bạn không có nơi để lòng nặng trĩu, bạn có thể mang theo nó. Người cứ nhẹ bước mà đến, đừng mang theo gì. Nhưng nếu có tâm tư trĩu nặng chưa biết gửi vào đâu thì cứ mang đến đây cũng được....
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Mắt nhìn quả chín vàng ươm hỏi: trong lòng quả tối om màu gì? Ơ này, quả nói lời đi hay không nói đấy, là khi nói nhiều đêm chìm như hạt ai gieo ở trong bóng tối bao nhiêu bóng ngày cái đau tối sẫm mặt mày...
Mấy bữa nay mình hơi mất ngủ, vì không biết phải rèn giũa những người em của mình như thế nào trong công việc và cuộc sống. Mình nghĩ con người sống với nhau bằng cái tâm chân thành, cần giúp đỡ nhau, nên nếu có gì trục trặc là mình hay mất ngủ băn khoăn giúp người...
Trùng ngôn phúc ngôn (tiếng Hàn 중언부언;Tiếng Hán 重言復言 - trùng ngôn phúc ngôn). Ở đây, trùng là lặp, phúc cũng là lặp, ngôn - ngôn....
Triêu tam mộ tứ (tiếng Hàn 조삼모사 tiếng Hán 朝三暮四 - triêu tam mộ tứ). Ở đây, triêu - buổi sớm, mộ - buổi chiều, tam - ba, tứ - bốn. Ý câu này là sáng ba chiều bốn. Có chuyện kể rằng thời nhà Tống...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!