- Sáng tác mới
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Cuối năm Xuân bỗng Xanh về Lá vàng rào rạt, nắng hè thật Xuân Trong công viên, đứng tần ngần Ngoài kia tài tử giai nhân dập dìu Mờ nhân ảnh, những Giáng Kiều...
Bạn ơi! Người làm thơ - cũng như thơ Có năm bảy loại Còn thơ - đúng là thơ Thì không ai "bêu riếu" nổi (*) Vậy can gì ta phải bận tâm ?! Hãy khẳng định tài năng Bằng những hạt mưa dầm. Cứ mưa đi !...
Anh nhớ em Đi tìm trong quá khứ Anh nhớ em Trong hoài niệm tình yêu Anh nhớ em Trong mơ hồ ký ức Đã một thời mê mải…. Anh nhớ em....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác...
Tạm biệt nhé tình yêu còn ở lại. Trái tim hoang em đi cuối con đường. Tạm biệt nhé niềm đam mê bỏ ngỏ. Ân tình nào ta để lại tháng năm. Ngày xa xăm em hành hương về ảo mộng. Tím tái con đường đau khuyết nửa vầng trăng....
Sinh ra để làm luật Mà còn thích làm thơ Khi cái đầu cần lạnh Trái tim lại ngẩn ngơ. Có phải là duyên nghiệp Trổ quả ở trần gian ? Mang cái danh “luật sĩ” Vẫn đa tình, đa đoan ?...
Lãng đãng bóng em Sài Gòn mưa rồi lại nắng Anh ân hận một ngày ta xa vắng Em cứ thầm thì tìm giọt nắng đôi môi Thì lại thôi, bởi xa xôi chỉ là giả thuyết Anh sẽ biết điều mà em đã biết Hai chúng mình...
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi Tưởng nhớ tiền nhân Đền Xã Tắc Khỏa nước Ka Long...
Ngóe bèo sống bám vào những đám bèo tây bèo cái trôi nổi ở ao đầm hay ruộng nước sâu. Thân nó bằng ngón tay cái màu vàng sậm. Chân cẳng bụ bẫm ngắn tun ngủn. Hình dáng mũm mĩm ộ ệ....
VẬN là vần của âm thanh, âm nhạc; là phong thái dáng dấp trang nhã theo quy luật của cái Đẹp. Nhìn vào Vận có thể thấy linh hồn của sự vật: "Người Thơ phong vận như thơ ấy "(Xuân đầu tiên, Hàn Mặc Tử). Kiều của Nguyễn Du thấy Đạm Tiên trong mơ:...
Anh nhớ về em, chiều biển vắng Tĩnh lặng trong lòng, thấy xót xa Hờn dỗi em đi, không từ giã Biển buồn vắng lặng, sóng không dâng Ngồi buồn, góp nhặt những bâng khuâng...
Hanh khô chiết nước để dành lá úa thâm thẫm lìa cành thả trôi Kiểm kê vất vả ai người mã vạch lưng áo mồ hôi khô vằn , Nắng hanh hong bớt nhọc nhằn...
Hồi còn bé, chị rất nhạy cảm với âm thanh. Có khi đứng giữa một đám đông ồn ào mà chị chẳng nghe rõ một điều gì. Nhưng vào những lúc yên tĩnh nhất, chị lại thấy những âm thanh trở nên sống động hơn bao giờ hết....
Đã lâu lắm rồi chưa có được trận mưa rào. Mấy tháng ròng toàn hanh khô, cứ tưởng ăn tết xong là có mưa xuân cho con người, cây cỏ mát mẻ bừng lên sức xuân. Thế nhưng các cụ bảo năm nay nhuận tháng hai, nên xuân muộn....
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Thì vẫn còn đây những bông sữa cuối mùa Cần mẫn chắt chiu chút hương thầm cho gió Giọt sương long lanh hồn nhiên vui mắt cỏ Nắng dịu dàng se sẽ nhón đường mây....
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Tôi lên thăm đỉnh Pà Cò Xem mây chở nắng đi đò qua thung Xem con sóng trắng lạ lùng Bỗng dưng đổ khói mịt mùng dưới chân...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!