- Sáng tác mới
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Em vẫn nhắc trái tim lòng em nhắc. Em dạo vườn anh hoa trái ngọt lành. Có những lúc mê mải cùng sắc xanh. Đừng quên em, làn môi ấm nóng....
"Hình như ta đã nhiều lần gặp nhau ở đâu thì phải" => "anh muốn mình gần gũi hơn". "Liên lạc sau nhé" => "đừng có ngóng nữa". "Em đi đây" = "hãy giữ em ở lại đi anh"....
Em mệt rồi, muốn tìm bờ vai dựa Tấm lưng trần vợi bớt cô đơn Em mệt rồi, không muốn nghĩ thiệt hơn Đời vô thường, sống yêu thương còn chưa đủ Em mệt rồi, đêm dài em muốn ngủ...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Anh gió mùa ... Vắt ngang nỗi nhớ của em Ấm nhẹ thôi mà sao buồn đến thế Ta bỏ quên nhau qua từng hơi thở Chẳng thể gọi gì sau những tháng ngày xa. Em để hồn mình theo gió tan ra...
Còn gì sướng vui hơn Khi gặp lại người thương Đông rét mướt Lá lòng xanh lộc biếc Gió vẫn lạnh Giờ gió thành thân thiết Gió ôm chúng mình Như một chiếc chăn chung...
Chiều nay đám cưới người ta Nhà trai nhà gái gần xa đủ đầy Rượu cưới uống cạn ba ngày Em không còn nhớ mình say mấy lần Tiệc vui đến mấy cũng tàn...
Tất cả cũng chỉ vì yêu Tối ngày suy nghĩ sao chiều lòng em. Bật kênh bóng đá em xem Hồng xiêm, mít, ổi anh đem đầy nhà. Đi đâu chẳng dám la cà,...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Đi tìm anh Em đi tìm anh Đường phố đông vui như là trẩy hội Em như một câu thơ chấm vội Ý thơ tắt lời lẻ loi Đi tìm anh Em lại đi tìm anh Anh đứng, anh ngồi hay anh rẽ lối Anh là hoàng hôn hay là đêm tối Một cơn mưa rụng ngược lên trời...
Tôi đi trong đêm mưa cả phố phường đẫm nước chỉ có lời hẹn em làm tôi không ướt được đêm chừng không nói được nên cứ đổ mưa nhiều em chừng như cũng thế nên chân còn bước theo...
Trường ơi em đã đi xa Nhớ năm học, nhớ diết da mùa hè. Trời xanh đầy ắp tiếng ve Có gì náo nức mùa hè, bạn ơi. Nhớ về kỷ niệm xa xôi Lòng em thêm mãi bồi hồi khi xa...
Chẳng vô tình đâu anh Khi lòng em bão nổi Cơn mưa chiều rong ruổi Ướt nhòe lời thương nhau. Nào phải tại ai đâu Khi mới là vĩ độ Nơi hình thành muôn thuở Tâm bão, vẫn là anh....
Sao anh lại vội vàng Xa miền quê yêu dấu Sao anh lại vội vàng Gửi tình yêu vào gió Em gửi vào nỗi nhớ Mối tình đầu mong manh Em tìm phút yên lành Dịu dàng trong quên lãng...
Bếp than hồng Em lùi khoai lang tím Gối chăn nồng Em nướng chín đời anh Khoai sao chín Mà anh thì xanh lại Em vùi mê Vào da thịt của mình...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Ta trả lại cái nỗi buồn thế sự Vì đời ta cũng đã mãn chiều rồi và cũng ngán cái bàn chân lữ thứ Thèm quay về với bếp của em thôi Em sẽ nấu bát canh chua với cá Con cá ta câu từ thuở thiếu thời...
Người ấy ra đi để nỗi buồn Tôi về thương nhớ mãi không thôi Hoàng hôn buông xuống tôi ngồi đợi Đêm về sương đọng, ướt bờ mi Ngày ấy người đi chẳng nói gì...
Cho tôi về lại con đường cỏ Con đường xưa tuổi khạo khờ Cho tôi nắm lại bàn tay nhỏ Bàn tay ai cầm viết xinh xinh Chiều thu nắng ngọc em về tỉnh Đường xưa sao quá đỗi xa xôi Lặng im nghe gió tình tôi thổi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!