- Sáng tác mới
Làm sao về được tháng ba Ướp hổng trang vở cánh hoa thuở nào… Tháng ba nỗi nhớ cồn cào như ngàn đốm lửa thắp vào trời xanh Tình yêu sao quá mong manh...
Tôi đã khóc khi đọc từng câu chuyện Tình mẹ bao la như biển lớn sông dài Suốt một đời mòn vẹt cả đôi vai Vắt kiệt sữa nuôi tháng ngày hy vọng... Đứa trẻ lớn tràn căng đầy sự sống Bước vào đời nuôi giấc mộng xa hoa...
Cuối cùng ai mấy về giời Áp tai nghe lấy một lời ngàn năm, Cần cù thành một bản năng thật hiền như đất mà trăn trở lòng! Gieo câu tục ngữ trên đồng Hoa gạo rụng xuống hạt vừng đem tra...
Heo may rải lạnh vào thu ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng ru trông cây lúa đông đòng mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con Giấu lòng đậy điệm gầy còm...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Suối ru sông, Sông ru biển, Biển ru trời, Trái Đất thong dong... Ta đi trọn ba vạn sáu ngàn ngày Rong chơi, Rong ruổi ... Ta cứ tưởng lời ru không tuổi,...
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi... Đêm dài, trời rộng, đời vơi, Sao tình mẹ, cứ đầy nơi tận cùng?...
Có ai về với "thương nhớ dòng Lam" Ru đôi bờ bằng câu thơ viết vội Cánh buồm nâu đi hoài không trở lại Lời hẹn thề khắc khoải bến sông quê...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Núi vồng như tình em Bàn tay anh an ủi Sông chang chang gió nắng Lội vào anh em bơi Anh bồi hồi thương núi Sông ngậm ngùi nhớ đêm Em thương sợi tơ gió Vướng vào tình yêu em...
Đời con một thuở nằm nôi Lời ru của mẹ ầu ơi đêm dài Chắt chiu dòng sữa vơi đầy Vắt thân nuôi dưỡng tháng ngày cho con Tấm thân gầy yếu héo hon...
Cầm Khúc Hạ yên, chắt lọc từ hơn 30 năm làm thơ của Nguyễn Thành Tuấn, tôi tự hỏi nếu ngay từ những ngày đầu làm thơ mà anh đã tự trang bị dầy dặn các kiến thức về lý luận phê bình văn học như mấy năm gần đây, thì thơ anh sẽ như thế nào?...
Đời con một thuở nằm nôi Lời ru của mẹ ầu ơi đêm dài Chắt chiu dòng sữa vơi đầy Vắt thân nuôi dưỡng tháng ngày cho con Tấm thân gầy yếu héo hon...
Mẹ ơi...hôm nay ngày của Mẹ con trăn trở tìm về ký ức năm xưa muốn bồng bềnh cánh võng đong đưa con bé bỏng vùi sâu trong lòng Mẹ...
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Cái giường vừa đủ rộng Cho hai bà cháu nằm Nó cũng đủ dài đấy Cho cháu lăn mấy vòng! Nhưng mà lăn nhiều quá Thì bà ngủ làm sao? Đành nhường cháu tất cả Bà nằm "đất" không sao!...
Thanh minh - Trong sáng, tháng Ba Dâng nhang tảo mộ gần xa trở về Tỏ bầy hiếu thảo vẹn bề Viếng thăm cha mẹ nơi quê - Mộ phần Lau chùi quét dọn bệ, sân Để Người an nghỉ muôn lần bình yên Sinh thành công ấy chẳng mong...
Tôi tin rằng ai từng đọc cuốn sách “Nghệ sĩ Tân Nhân và Xa Khơi” của nhiều tác giả” do nhà xuất bản văn học ấn hành năm 2017 sẽ đồng cảm cùng tôi trong những rung động thẩm mỹ cao đẹp về trái tim thắm đỏ, về những ước nguyện thiêng liêng “Tôi ca hát vì Người - Tổ quốc” và tình yêu đầy thương cảm......
Quê hương tôi là lũy tre làng Soi bóng xuống dòng sông kỷ niệm Quê hương tôi là con đường hò hẹn Đêm tháng năm rơm rạ phủ đầy Quê hương là ánh mắt mẹ hao gầy...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!