- Sáng tác mới
Nếu như Pa-ri là thủ đô có thật? Nó có thật trên bản đồ Thật hơn, gần đây trong một trận đánh bom. Ôi chao ôi, nước sông Xen, Tháp Nhà Thờ Đức Bà sừng sững Ghế đá, công viên, chiều thu lá đổ Có còn bức thư tình gửi nàng Cô-zet...
Tôi quen chị Lê Phương Liên qua một người bạn, sau này chị gửi tặng cho tôi tập thơ “Độc Thoại Sen” do NXB Hội nhà văn ấn hành vào cuối năm 2019. Tôi còn nhớ trong một lần trò chuyện cùng chị, tôi có nói rằng thơ chị có khuynh hướng của sự hiện đại trong cách tân ngôn ngữ....
Mình đã từng nằm trên giường, Nhìn thạch sùng bò từng đàn trên trần nhà câm lặng Tường trắng và mắt mình cũng xanh xao bạc trắng Những lớp sóng đau cuồn cuộn nổi lên...
Vượt qua muôn tầng không Tôi đi tìm những ngày xưa cũ Không chỉ giản đơn ngộ từng con chữ Không chỉ luyện rèn khổ nhọc thân tâm......
Đất phương Nam không có chút tái tê Của ngọn gió Đông kéo lê thê cái rét Nhớ thế áng mây chiều trời Bắc Một nếp sóng La giang dờn dợn bước ta về ......
Đường trần đôi ngả vô tình Luân hồi mấy độ, bóng hình nhạt phai Biết rằng là để ngày mai Chốn xưa bĩ cực thái lai cùng về.......
Từ bao kiếp trong luân hồi lưu lạc Ta ngu ngơ quên mất lối quay về Chốn hồng hoang tâm thân mãi ngủ mê Trí lú lẫn lãng quên lời thệ ước…...
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Quá ngỡ ngàng, tôi gặp tôi Ở chốn cuối đất, tận nơi cùng trời Khi tôi đứng, lúc tôi ngồi Tôi này ngắm, tôi kia cười với tôi...
Chữ CHẤP trong tiếng Hán có 2 chữ cùng song song tồn tại: [執] và [执] . Chú ý chữ bên phải giống nhau: HOÀN 丸 (vật nhỏ mà tròn). ◎Như: hoàn tán cao đan 丸散膏丹 chỉ chung các loại thuốc đông y (viên, bột, cao, tễ)....
Dắt thương vào khoảng nhớ dịu êm Ngọt ngào anh…Giấc mơ em…Rất thật! Bờ vai chiều đẫm mùi cỏ mật Vòng tay đêm nưng nức thơm đầy....
Bỗng dưng em ơi trong ta cái cũ từ đâu đổ về trước mặt tảng đá ba-ri-e chắn ngang đường không phải hướng nhìn dắt ta đi lên bến cũ chỉ là nơi tiếp sức...
Chuyện kể rằng vào thời Phật Thích Ca còn tại thế, có một vị tu hành trẻ tuổi. Trên đường đi hóa duyên trong thành Xá Vệ, anh bắt gặp một cô gái rất xinh đẹp....
Tuổi xuân nồng thiếp tìm vui Nếm qua mê đắm thế rồi sinh con Tưởng sinh ra nước ra non Ai hay vẫn cõi chất chồng khổ đau...
Một hạt bụi Anh chỉ là hạt bụi Bay giữa đời Em hứng giữa lòng tay Em dụi mắt Gột anh bằng nước mắt Em hồi sinh Cho hạt bụi buồn vui...
Ngày 08/4 Âm lịch, theo Ấn Độ và các nước Bắc Tông, Đại thừa (대승불교) là Phật Đản, ngày Phật ra đời (đa phần Nam Tông, Nguyên thuỷ (원시불교) theo ngày 15/4, riêng Việt Nam theo Bắc Tông vẫn chọn ngày 15/4)....
Một chiều đông đã thật đông Rét cũng ngọt trước lặng thầm hoa sữa Có ý nghĩ nhớ ai không biết nữa Mải miết tìm về phương trời xa......
Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, Ba vạn sáu ngàn ngày, Hun hút rêu phong, Mặt Trời chợt giấc, Mặt Trăng rụng hoài ?......
Lại xôi, lại bánh - lại gạo thôi, Ngũ trược quẩn quanh - ngã chẳng rời. Những tưởng chín rồi thì chín hẳn, Mới hay ngũ cốc cũng luân hồi....
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!