- Sáng tác mới
Mình cứ tưởng chỉ có học sinh ở Bến Tre nơi mình dồn hết nhiệt huyết cho một thế hệ mà mình gọi là "thế hệ vàng" là còn nhớ thầy. Những học trò ấy đa số giờ đây thành đạt. Mình không đánh giá bằng tiêu chí của người thường thời Mạt Pháp, thời Tận......
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Chừng 4, 5 tuổi gì đó, tôi được mẹ gửi cho ông bà ngoại nuôi. Ấn tượng về người ông trong tôi cho đến hôm nay vẫn không chút phai mờ. Tôi có đứa em con dì giờ là một doanh nghiệp, có bản lĩnh, có chính kiến và rất sắc sảo....
Giữa trưa hè tiếng chuông loong coong Hối hả reo rừ đầu ngõ xóm Lũ chúng em chạy ùa ra cổng: Chú đưa thư! Vẫn chiếc áo bộ đội bạc xanh Chiếc mũ lá chẳng bao giờ đội thẳng Và đôi mắt luôn nheo nheo vì nắng Lúc nào như cũng muốn cười....
Con sợ lúc nào có một chàng trai đến với con, Con sẽ nhớ người ta nhiều hơn nhớ mẹ, Với tuổi thơ, con không còn thơ bé Dẫu nhà mình tất cả vẫn như xưa!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!